Không phải là lão phu nhân không muốn tin Lục Dụ An có thể mời tới vị thần y kia —— chỉ là, nàng quả thật không thể nào tin tưởng được, từ sau chuyện lần trước bên dòng suối, nàng cực kỳ thất vọng với Ninh vương phi, người sinh Lục Văn Tú, ngay cả ấn tượng với cháu ruột Lục Dụ An cũng giảm đi nhiều.
Vị thần y kia hành tung bí mật như vậy, kinh thành không một ai biết được thân phận của hắn, ngay cả mình phái người ra ngoài tìm cũng không tìm được, thì Lục Dụ An làm sao có được đầu mối mà tìm được?!
Nhưng, cháu trai có lòng hiếu thảo như vậy, nàng nên khích lệ.
Chẳng biết tại sao, trong lòng nàng mơ hồ có cảm giác, đứa đích tôn này của mình không làm được chuyện, nhưng thứ tôn này lại có thể làm được...
Nàng đưa mắt nhìn về phía Lục Hoán, đứa nhỏ này cả người trắng như tuyết trầm mặc đứng ở một bên, trên người mặc dù còn có mấy phần ngây ngô chưa biến mất hết của thiếu niên, nhưng tỉnh táo lại kiên định, thành thục lại hờ hững, mơ hồ thấy mấy phần khí tức của người sẽ thành đại sự.
Vì vậy, lão phu nhân lại nói: "Được, chuyện này cứ quyết định như vậy đi, ai có thể tìm được thiếu niên thần y kia trước để chữa bệnh cho tổ mẫu, tổ mẫu nhất định có trọng thưởng. Các ngươi lui xuống trước đi."
Trong lòng Lục Dụ An không vui, nhưng lại không dám lộ ra ở trước mặt lão phu nhân, mang người hầu của mình rời khỏi đình giữa hồ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play