Không có ai trong rừng.
Bên cạnh Ninh Vương phu nhân còn mang theo thị vệ, vốn trong lòng phẫn nộ nghĩ, nếu là thiếu niên thần y kia ở trong rừng cây chờ đợi, chắc chắn không thể thoát khỏi lòng bàn tay nàng! Nhưng nàng không ngờ tới rằng, chỉ có thuốc trong rừng, chứ không có người.
Ninh Vương phu nhân ngược lại cũng sớm đoán được, người đó làm ra chuyện trêu chọc như vậy với phủ Ninh vương, đương nhiên sẽ không để cho mình dễ dàng tìm ra hắn là ai, chỉ là, nàng chịu nhục nhã lớn như vậy, lại trả thù không được, tựa như một nắm đấm đập vào trong bông, trong lòng không ngăn được cảm giác buồn bực.
Nàng hổn hển thở không ra hơi vì hoang mang và tức giận, vội vàng để cho kiệu chờ mình đã lâu đi ra, phải nhanh chóng dẹp đường trở về phủ. ..."Thù này nhất định phải báo." Nàng được người đỡ lên kiệu, ngón tay nhục nhã siết chặt gói thuốc, nghiến răng nghiến lợi nói. ...
Sau khi lấy thuốc trở về, Ninh Vương phu nhân để cho đại phu trong phủ xem qua, xác định đúng là thuốc phong hàn, phẫn nộ trong lòng lúc này mới thoáng chuyển thành mừng rỡ, vội vàng để cho hạ nhân đi sắc thuốc, bón cho Lục Văn Tú uống.
Thuốc này vô cùng đắng, Lục Văn Tú còn đang hôn mê, suýt nữa nôn ra.
Ninh Vương phu nhân hốt hoảng, sợ hắn lãng phí một giọt thuốc mình trăm cay nghìn đắng mới lấy được, vì vậy phối hợp với hạ nhân đè hắn lại, cưỡng ép đổ thuốc vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play