Cho đến khi thời gian cuối cùng từng giây từng phút trôi qua hoàn toàn, trời đã tối đen không thấy gì nữa, hắn nhận ra người đó không thể đến, ngọn lửa nhỏ còn sót lại trong đáy mắt hắn cuối cùng cũng biến mất không còn một chút. Lúc này hắn mới chậm chạp vịn vào cây đứng dậy.
Hắn lại đứng thêm một lát nhìn lên bầu trời đêm mênh mông vô tận, rồi mới xách đầu của sói tuyết đầu đàn lên, đi đến tháo dây cương của con ngựa, dắt ngựa đi xuống chân núi.
Túc Khê nhìn bóng dáng nhỏ bé của cậu nhóc đi trong đêm lạnh, tấm lòng rất nhanh mềm nhũn ra, rất đau lòng. Nếu không phải sợ rằng hắn sẽ tưởng là nhìn thấy ma, nàng muốn kéo hắn trở lại nói với hắn rằng thực ra mình đã đến đây rồi. ...
Lục Hoán dắt ngựa, xách theo đầu của con sói tuyết đầu đàn đi xuống chân núi. Lông mi cụp xuống, hơi mím môi, không có biểu cảm gì.
Người đó cuối cùng vẫn là không đến.
Người đó cuối cùng không đến, thực ra đã sớm nằm trong dự liệu của hắn rồi. Từ lúc bắt đầu, người đó luôn ẩn thân lúc tặng đồ cho hắn, cũng đã nói rõ ràng người đó không muốn tiết lộ danh tính của mình.
Yêu cầu được gặp mặt một lần thực sự là do hắn cưỡng cầu. ... Hắn chẳng qua chỉ cho rằng, sau khoảng thời gian trao đổi, người đó sẽ không nhìn thấy hắn chật vật, sẽ có một phần vạn khả năng bằng lòng đáp ứng nguyện vọng nhỏ nhoi này của hắn. Nhưng hôm nay hắn đợi từ lúc trời sáng đến khi trời tối đen, người kia từ đầu đến cuối cũng không hề có chút dấu vết nào là đã từng xuất hiện...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT