Trận bóng kết thúc lúc 4:30 đêm. Sau khi Từ Ninh trở về phòng ngủ, Đàm Chân thử bật sang vài kênh khác, nhìn TV một cách chết lặng, anh cầm lon bia uống dở bước đến ban công nhỏ bên ngoài phòng khách.
Vẫn chưa có một vệt sáng nào trên bầu trời, thành phố được bao phủ trong màn đêm đậm đặc yên tĩnh.
Cảnh này gợi Đàm Chân nhớ về ngôi nhà ở Đại Liên lúc anh mười bốn tuổi.
Đó là một căn hộ sạch sẽ, tươi sáng, với ba phòng ngủ một phòng khách, mặc dù khi ấy không cảm thấy thích nó, cũng chỉ ở có một năm, nhưng khi lớn lên anh lại không thể quên được, đặc biệt là cái ban công, lúc đứng ở đó có thể nhìn thấy những con sóng cuồn cuộn ngoài vịnh biển.
Đó thành phố đầu tiên mà anh sống trong một thời gian dài, mà còn là một thành phố có biển.
Và Lương Kinh Kinh, là cô gái đầu tiên mà Đàm Chân quen trong thành phố.
Khi còn bé Đàm Chân ở trong núi sinh hoạt đơn giản, mới phát hiện hóa ra con gái trong thành phố là như vậy, hoàn toàn khác với vẻ ngoan ngoãn lễ phép trong tưởng tượng của anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play