“Em muốn ăn gì?” Đàm Chân hỏi cô khi đang lái xe.
Lương Kinh Kinh mím môi, vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, qua hai giây mới dùng giọng ngang phè nói: “Không muốn ăn gì cả.”
Hai bàn tay trắng noãn nắm chặt quai túi xách trên đùi, tay trái vẫn còn lưu lại cảm giác khô nóng kia.
“Bình thường em thích ăn gì?”
Khuôn mặt cô gái hướng về phía cửa sổ, nhẹ nhàng nói câu, “Tùy.”
Liếc nhìn gò má của cô, Đàm Chân mỉm cười. “Ăn gì thì tùy”, thực đúng là câu trả lời tiêu chuẩn của các cô gái.
“Vậy tôi quyết nhé.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play