Nhìn thấy hai người họ nằm thoải mái như vậy, Dận Trinh, Dận Thì, Dận Đường đều lần lượt nằm xuống theo, cuối cùng chỉ còn Dận Tự, Dận Chân vẫn ngồi.
Thấy nửa người trên của Thừa An dựa vào lòng Dận Nga, nửa người dưới vẫn còn trên mặt đất, Dận Tự nghĩ rồi lấy một chiếc đệm lót dưới người bé. Cậu nhóc phát hiện, ngẩng mặt lên cười ngọt ngào với hắn, khiến Dận Tự khẽ sờ lên khuôn mặt nhỏ của bé.
Thừa An cọ cọ hai cái vào lòng bàn tay hắn, đợi hắn thu tay lại thì đổi tư thế, xoay người nằm sấp trong lòng Dận Nga. "Ai nha~" Sau khi mấy huynh đệ yên tĩnh nghỉ ngơi, trong miệng cậu nhóc đột nhiên phát ra âm thanh giống như tiếng thở dài. Dận Nga nghe thấy liền cười hỏi: "Mệt rồi à?"
"An An mệt ạ."
Cậu nhóc quả thật có chút mệt, gật đầu nói.
"Ai bảo vừa rồi con chạy nhanh như vậy."
Dận Nga nghĩ đến việc vừa rồi bé liều mạng đuổi theo mình, còn ôm lấy hai chân mình kêu các đại ca bọn họ đến vật mình, liền vươn tay véo má bé. Cậu nhóc nghĩ đến việc mình vừa rồi chạy nhanh như vậy, lập tức ôm lấy ca ca, mở miệng nhỏ cười rộ lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT