Bức tranh đường này còn rất lớn, Dận Nga cắn gãy một chiếc sừng rồng mà vẫn còn lại rất nhiều. Sau khi Khang Hi liếc mắt qua, Dận Chỉ và những người khác cũng đều ngoan ngoãn qua giúp giải quyết. 
Đợi các vị a ca người thì bẻ một khối đầu rồng, người thì bẻ một chiếc móng rồng... người lại bẻ một khúc thân rồng, trên que tre trong tay Thừa An chỉ còn lại một chút vụn đường. Một con rồng hình bằng đường lớn như vậy mà giờ chỉ còn lại chút này, Thừa An lộ ra vẻ mặt nhỏ bé không thể tin nổi, chớp mắt hai cái rồi cuối cùng vẫn không nỡ trách các ca ca, bèn cúi đầu ăn. 
Cậu nhóc trắng trẻo bụ bẫm ôm que tre chăm chú ăn vụn đường trên đó, trông vừa đáng yêu lại vừa đáng thương, người qua đường đi ngang qua đều không nhịn được mà ngoái nhìn với ánh mắt khác lạ. Cũng may trang phục của nhóm người Khang Hi còn rất sang trọng, nếu không e là có người đã không nhịn được muốn bỏ tiền ra mua cho cậu nhóc đáng thương đang ăn vụn đường một bức tranh đường khác. Dận Nga nhận thấy những ánh mắt đó, cảm thấy có chút xấu hổ, vội vàng lấy đi que tre đã ăn sạch sẽ trong tay Thừa An.
"An An ăn mà!" Thừa An còn chưa ăn đủ, thấy hắn lấy que tre đi liền vươn tay nói. 
Dận Nga vội vàng chuyển hướng chú ý của bé: "Ăn xong rồi, chẳng phải con muốn đi tửu lầu sao? Chúng ta bây giờ đi tửu lầu." Dứt lời hắn mới nhớ ra, lập tức nhìn về phía Khang Hi. Cũng sắp đến giữa trưa, Khang Hi cảm thấy có thể đến tửu lầu nghỉ ngơi một lát, thuận tiện dùng bữa trưa.
 "Dẫn đường." Sau khi ngài lên tiếng, Dận Nga vội vàng đi trước dẫn đường.
 "An An đi pi lâu u~" Nghe nói sắp đi tửu lầu, cậu nhóc đang được Dận Nhưng ôm trong lòng vui sướng vỗ tay nhỏ. Thấy bé vui vẻ như vậy, đáy mắt Dận Nhưng ánh lên ý cười, cúi đầu dùng cằm nhẹ nhàng cọ vào trán bé. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play