Dận Đường vừa mới ngăn Thừa An ăn tay, Dận Nga bên cạnh liền đến gần bắt lấy bàn tay nhỏ còn lại của bé, vừa ngẩng đầu nói: “Cửu ca, ta đã nói huynh vừa thấy Thừa An chắc chắn cũng sẽ thích mà!”
Nghĩ đến lúc trước gọi ngài tới ngài còn không muốn, giọng Dận Nga mang theo chút đắc ý.
Nghe ngài nói, Dận Đường không thừa nhận cũng không phủ nhận, ánh mắt dừng lại trên người trong lòng Dận Tự, liền thấy bé bỗng nhiên bắt lấy tay Dận Nga đưa vào miệng, phản ứng đầu tiên chính là: “Đừng cắn, bẩn!”
“Ai u ——” Dận Nga đột nhiên bị cắn, tuy không đau lắm nhưng vẫn theo bản năng kêu lên một tiếng, chờ nghe thấy lời cửu ca nhà mình nói liền không khỏi phản bác, “Ta ra cửa trước mới rửa tay, bẩn chỗ nào!”
Thừa An có lẽ nghe thấy tiếng kêu của ngài, lập tức liền buông tay ngài ra, hơi ngẩng đầu mang theo vài phần vô tội nhìn ngài.
“Không sao, Thập ca không đau.” Dận Nga thấy bé nhìn mình chăm chú, ngược lại dỗ một câu rồi giọng nói mang theo chút kinh ngạc, “Sao đột nhiên thích cắn tay thế?”
Tiểu thái giám được Khang Hy phái tới chăm sóc Thừa An nghe vậy, đang định giải thích một câu, lại thấy tiểu A ca bỗng nhiên hé miệng kêu “A” một tiếng.
Bởi vì Khang Hy đã nói với bé, cho nên Thừa An biết mình ngứa răng luôn muốn cắn đồ là lại mọc răng, hé miệng muốn cho ca ca xem.
Nhưng Dận Nga lại không phản ứng kịp, nhìn bé há miệng về phía mình còn tưởng là bé đói bụng, lập tức liền phân phó: “Còn không mau mang đồ ăn tới.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT