Bầu trời ngả sang sắc cam nhạt khi hai cậu thiếu gia nhà họ Hoàng Phủ trở về phủ sau một ngày dài trượt băng, uống cacao nóng và… ngã lăn quay ra sàn băng không dưới ba lần. Mệt mỏi là thật, nhưng trong mắt Bạch Vân Tùng vẫn ánh lên niềm vui chưa tắt — một kiểu vui vẻ chân thật mà cậu còn không nhận ra mình đang mang theo.
Cả đoạn đường về phủ, Minh Lễ liên tục trêu chọc kiểu trượt “tự sáng tạo” của cậu em, còn Vân Tùng thì chỉ im lặng, nhưng khóe môi cứ không chịu hạ xuống.
Tới gần cổng chính Tây viện, Minh Lễ rướn người vươn vai, tay đưa ra xoa nhẹ đầu Vân Tùng:
“Rồi, về đến nơi rồi đấy nhóc. Vào nghỉ đi, hôm nay cười đủ rồi ha?”
Vân Tùng ngẩng lên, vừa định đáp một tiếng “vâng ” thì cả hai đồng thời khựng lại.
Phía trước — cách họ không xa, dưới ánh đèn hắt nhẹ từ hành lang — có mấy người đang đứng nói chuyện. Người phụ nữ lạ mặt đứng hơi nghiêng người, bàn tay đặt nhẹ lên bụng. Cô ta ăn mặc trang nhã, dáng vẻ dịu dàng, và dù đường cong bụng vẫn còn nhỏ, nhưng đủ thấy — là đang mang thai.
Còn người đàn ông đứng bên cạnh cô ta…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT