Ứng Thâm rơi vào tay Trâu Viễn Dương, Trâu Viễn Dương như có được một món đồ chơi rất thú vị, lại còn là thứ mong đợi từ lâu, chơi đùa từng chút một, đương nhiên không nỡ để anh chết nhanh như vậy.
Chỉ trong hai tiếng đồng hồ, Ứng Thâm đã hai lần suýt chết vì ngạt thở, sắc mặt càng lúc càng khó coi, giọng nói khàn đặc khó mà nói rõ ràng.
Trâu Viễn Dương lấy ra một con dao mổ, nhỏ gọn nhưng rất sắc bén, dưới ánh đèn phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo chói mắt.
Đèn sợi đốt trong phòng đã được Trâu Viễn Dương bật từ sớm, treo trên đỉnh đầu, sáng trưng, rất chói mắt.
Anh ta đứng bên cạnh Ứng Thâm, cúi đầu, thích thú nhìn phản ứng của anh, tay nghịch con dao mổ, nếu không cẩn thận cầm không chắc, có lẽ sẽ đâm vào mắt Ứng Thâm, bởi vì quá gần.
Ứng Thâm mở to mắt, nhìn anh ta với vẻ mặt không cảm xúc, không hề có chút phản ứng sợ hãi nào mà anh ta muốn thấy.
Trâu Viễn Dương tò mò hỏi: "Làm thế nào cậu mới muốn giết chết tôi? Nỗi đau tôi gây ra cho cậu vẫn chưa đủ sao? Tiếc là ba mẹ cậu đã chết rồi, tôi không thể giết thêm lần nữa. Cậu nói xem... Nếu tôi cắt từng ngón tay của cậu thì sao? Sẽ rất đau đấy nhỉ? Sau này, ngay cả muốn cầm bút viết chữ cũng khó."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play