Theo thông tin chi tiết từ Triệu Trác Nhuệ, họ biết Trâu Viễn Dương có lịch hẹn tư vấn tâm lý với bệnh nhân vào thời điểm này, không có ở nhà.
Thẩm Văn Khâm đi đầu, quan sát ngôi nhà, tìm kiếm một điểm đột phá dễ dàng xâm nhập từ bên ngoài. Cuối cùng, hắn nhắm vào một cửa sổ, là cửa sổ thông gió của phòng tắm, vừa đủ cho một người chui qua, loại cửa sổ này rất dễ mở.
Đẩy cửa sổ nhỏ, Thẩm Văn Khâm chui vào trong nhà trước, tay vịn vào máy giặt bên cạnh, nhẹ nhàng tiếp đất, gần như không phát ra tiếng động, sự nhanh nhẹn do thường xuyên tập luyện thể thao lúc này đã phát huy tác dụng.
Đằng sau hắn, Ứng Thâm lại hoàn toàn trái ngược, anh không rành những kỹ năng này, động tác hơi vụng về, chui vào rất khó khăn, nhưng nét mặt mím chặt môi lại vô cùng nghiêm túc và cố gắng, khiến người ta không biết nên nói gì. Thẩm Văn Khâm quay đầu lại nhìn thấy dáng vẻ này của anh, không nhịn được cười: "Sao cậu cũng chui từ đây vào, không đợi tôi mở cửa cho cậu à?"
Động tác leo cửa sổ của Ứng Thâm dừng lại, sững người: "...Đúng rồi nhỉ."
Hoàn toàn không nghĩ đến.
Thẩm Văn Khâm bất lực lắc đầu, bước tới, theo bản năng dang hai tay muốn đỡ anh xuống, nhưng nhanh chóng nhận ra hành động này không thích hợp, liền đưa tay định đỡ lấy cánh tay anh. Ứng Thâm lại thuận thế hai tay vịn vào vai hắn, nhẹ nhàng nhảy xuống, may mà có đeo găng tay và bọc giày, âm thanh phát ra không quá lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play