"Bẩn."
Lý Văn Đào nhìn máu dính trên tay, cầm dao, vẻ mặt có chút ghê tởm, hoàn toàn phớt lờ thi thể đã tắt thở nằm trên sàn nhà, dù đó là ba ruột của cậu ta.
Cậu ta đi vào bếp, ném dao vào bồn rửa, cẩn thận rửa sạch từng kẽ ngón tay, rồi quay lại phòng, chân vấp phải vật cản, cúi đầu nhìn thi thể trên sàn. Vẻ mặt cậu ta phức tạp, lại dường như có chút vui mừng và nhẹ nhõm khó tả, lẩm bẩm: "Chết rồi, sẽ không thể quay lại nữa phải không..."
Không giống như hồi nhỏ, bóng lưng cao lớn của ba bước ra khỏi cửa, trong nhà có được sự yên tĩnh ngắn ngủi, nhưng cuối cùng ông ta vẫn sẽ quay về, đánh mắng mẹ, như thể cả thế giới đều là màu đen. Bây giờ, ông ta sẽ không động đậy nữa, không thể quay lại phá phách nữa rồi.
Lý Văn Đào cong môi, lỗ hổng trong lòng như được lấp đầy, cảm thấy mãn nguyện.
Cậu ta lau khô tay, cúi đầu ngửi, chỉ có mùi thơm của nước rửa tay, không hôi, mới cẩn thận cầm lấy khung ảnh trên bàn. Là bức ảnh chụp chung hiếm hoi của cậu ta và mẹ, cả hai đều đang cười.
Tay nhẹ nhàng vuốt ve khung ảnh, giọng nói cậu ta trầm thấp, như thể người trong ảnh đang đứng trước mặt, mỉm cười nói những lời tâm sự.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT