Cái đầu người nằm trên mặt đất, hai mắt nhắm nghiền, bùn đất bám đầy trên gò má, lấm lem bẩn thỉu.
Trên đầu hắn vẫn đội chiếc mũ lưỡi trai mà mọi người nhìn thấy ngay từ lần đầu gặp mặt.
Từ đầu đến cuối, nam sinh viên đại học này chưa từng tháo chiếc mũ đó ra, và giờ đây, nó đã bị Hạ Cảnh giẫm bẹp.
Sau khi Hạ Cảnh nói xong câu đó, đầu của Đặng Giai vẫn bất động, y hệt một vật chết.
Sài Phùng nhìn bọn họ với vẻ mặt ngờ vực, một lát sau nhíu mày: "...Cậu nói hắn là boss? Nhưng hắn chẳng phải người máy sao?!"
"Đúng vậy. Chính vì biết sẽ có người chơi nghĩ như vậy, nên nó mới đặt một con người máy vào bên trong cơ thể mình, đúng không?"
"Nếu vào lúc này, tất cả chúng ta đều bị dấu chân mà nó để lại sau khi rơi xuống đây và bỏ trốn ngày hôm qua đánh lừa, rồi chạy về hướng Bắc Sơn tìm kiếm, thì không còn gì tuyệt vời hơn cho nó cả. Nó có thể ở đây thong thả chờ UFO tới, rời khỏi Trái Đất, đóng lại phó bản." Hạ Cảnh khẽ cười. "Nhưng ai đã từng nói rằng, người máy và boss không thể là một thể?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT