Khương Vu đi gặp Sở Yên.
Sắc mặt đối phương, so với lúc mới trở về thì đã khá hơn nhiều. Giờ đang ngồi trong viện uống trà, vừa thấy Khương Vu đến, nét cười trên gương mặt nàng càng thêm rạng rỡ.
Trong lòng Khương Vu không khỏi buồn bực.
Chính mình còn mong nàng ta và Sở Lăng sẽ nối lại tình xưa, để bản thân có thể lùi về phía sau. Kết quả thì sao? Người này lại sống thong dong, an nhàn thế kia, trông chẳng giống đang cần tranh đoạt gì hết.
“Ngươi trông có vẻ sống rất tốt đấy.” Ánh mắt Khương Vu đảo qua mâm trái cây và điểm tâm trên bàn đá, rồi lại nhìn về gương mặt Sở Yên đang nở nụ cười, cất giọng như vậy.
Sở Yên vẫn ngồi yên tại chỗ, tay cầm ấm trà rót thêm một ly cho chiếc chén bên cạnh, vừa rót vừa cười: “Ta sao lại cảm thấy, tỷ không mong ta sống tốt?”
Không phải là không mong ngươi sống tốt, mà là mong ngươi sống tốt hơn, để còn rời khỏi cái sân nhỏ rách nát này, bước ra ngoài tìm tiền đồ xán lạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT