“Khởi tấu Hoàng thượng, nội dung trong tấu chương này, đích xác là sự thật.”
Không đợi hai người kia kịp biến sắc, Sở Lăng đã tiếp lời:
“Chỉ là thân phận của vị nữ tử này, có chút đặc biệt. Không biết Hoàng thượng còn nhớ hay không, trước đây công chúa từng có một phen náo động.”
Sắc mặt Hoàng hậu khẽ biến.
Kỳ thực khi trước, Hoàng thượng từng thật lòng yêu thương Thanh Dương. Nếu không, cũng chẳng đến mức đem Sở Lăng – một quân cờ hiếm hoi trong cục diện cân bằng – hứa hôn cho nàng, khiến nhà mẹ đẻ cũng chỉ xứng làm hậu thuẫn cho công chúa. Thế nhưng từ sau khi xảy ra chuyện ấy, cảm tình kia liền phai nhạt dần.
Trong thâm tâm, hắn vẫn là người cho rằng nữ nhân phải bị trói buộc dưới gông cùm lễ giáo do nam nhân đặt ra. Bởi vậy, đối với hành vi phản đạo, nghịch lễ của Thanh Dương, hắn bày tỏ sự bất mãn sâu sắc.
Nếu không phải những ngày ấy Hoàng hậu khóc lóc van xin, có lẽ Hoàng thượng đã sớm ban chiếu tuyên rằng công chúa Thanh Dương bệnh nặng qua đời, để mặc nàng sống chết ngoài cung, tránh để hoàng thất mang tiếng nhơ nhuốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play