Kiều Dương xuyên vào một cuốn tiểu thuyết hào môn quyền mưu.
Trong quyển sách hắn cùng các anh trai tranh giành gia sản, huynh đệ tương tàn, trở mặt thành thù. Còn đấu đá ngấm ngầm với nam chính Cố Diệp trên thương trường, không độ trời chung.
Chỉ một lần thất bại, mất hết tất cả. Cuối cùng thân bại danh liệt, còn bị gia tộc ruồng bỏ, kết cục vô cùng thảm khốc.
Kiều Dương kiểm tra số dư tài khoản, đếm một dãy dài số không: đơn vị, chục, trăm, ngàn, chục ngàn, trăm ngàn, triệu…
Trời ơi! Hắn còn đấu đá làm gì nữa?
Trước tiên giao lại quyền hành cho các anh trai, rồi rút khỏi dự án đấu thầu với Cố Diệp. Từ đó xa lánh thương trường, sống một cuộc đời thiếu gia tốt đẹp.
Mỗi ngày chỉ chơi nhạc, đi bar, thoải mái thư giãn, tận hưởng cuộc sống bình yên. Chỉ là những người vốn không độ trời chung với hắn, nay nhìn hắn ngày càng hiền hoà hơn.
Đại ca: “ Lâu rồi em chưa đổi xe, đổi cho em chiếc mới nhé.”
Nhị ca: “ Mảnh đất ở Nam Thành cho em làm quà sinh nhật nhé.”
Cha: “Tiền tiêu vặt còn đủ không. Để bố gửi thêm một triệu nữa.”
Kiều Dương: “Có chuyện gì sao?”
Cố Diệp nheo mắt nghĩ, đây chắc là chiêu mới của Kiều Dương không thể lơ là được.
Của xe mở ra, một người đàn ông mỹ mạo bước xuống, hắn tươi tắn xuất trần, đẹp trai sáng lán, lập tức khiến vạn vất xung quạn trở nên lu mờ.
Tim Cố Diệp khẽ rung động, liền tiện tay nhường lại dự án: “Không có ý gì khác, chỉ muốn làm bạn với cậu thôi.”
Chỉ muốn sống nhàn nhã thụ x Cảm thấy thụ đang lừa mình nhưng vẫn muốn mắc câu công