Cữu mẫu, đừng đứng ở ngoài cửa nữa. Chúng ta đi vào uống chén trà đi.”

Nghe thấy lời nói cuả cháu ngoại gái mình thương yêu như nữ nhi ruột thịt, khuôn mặt vốn lạnh nhạt của Từ phu nhân lập tức vui vẻ thêm vài phần. Nắm tay Diệp Ly thương tiếc thở dài: “Đứa nhỏ ngoan, cháu phải chịu uất ức rồi.” Diệp Ly cười yếu ớt không nói gì, kéo cánh tay Từ phu nhân đi vào trong viện nhưng không quên quay đầu lại nói với phụ thân đang mang vẻ mặt xấu hổ đứng ở một bên: “Nếu như phụ thân không vội, thì cũng cùng đến nếm thử trà của nữ nhi đi ạ.”

Diệp Văn Hoa lúc này mới miễn cưỡng cười cười gật đầu nói: “Vậy thì nếm thử trà của Ly Nhi xem thế nào.”

Bầu không khí vốn có chút căng thẳng cuối cùng cũng đã hòa hoãn hơn một chút, một đoàn người đang muốn đi vào Thanh Dật Hiên, thì ở cách đó không xa, Vương thị đang được người dìu đến lảo đảo lao tới, nhìn thấy Diệp Dung đang bị người ép đánh kêu la đến kinh thiên động địa, Vương thị đau xót kêu lên một tiếng nhào đến ôm Diệp Dung bảo vệ trong lòng. Vương thị là đương gia chủ mẫu, bà ta ra mặt thì người khác đương nhiên không dám ra tay tiếp, chỉ đành phải đứng sang một bên. Diệp Dung thấy Vương thị đến, lập tức giống như tìm thấy chỗ dựa mà nắm lấy Vương thị nức nở kêu đau, lại vẫn không quên chỉ vào Diệp Ly nói: “Nương, nàng hại nhi tử bị đánh, người nhất định phải báo thù thay nhi tử nha. Đau quá. . . Hu hu…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play