Lâm Hành còn đang băn khoăn không biết mình có đến nhầm chỗ không, nhưng khi nhìn hai người trong sân, cười nói: “Cháu chào bà ạ. Bà cứ gọi cháu là Lâm Hành. Đây là món quà nhỏ của cháu ạ.”
Bà cụ nhìn hộp quà mà cậu mang tới thì vội từ chối: “Cháu đến đây chơi là được rồi. Cần gì phải mang quà sang làm gì? Cháu cầm về đi nhé. Bà là bà không nhận đâu đấy.”
“Bà ơi, cháu chỉ đến đây chơi thôi ạ. Còn đây là sản phẩm chăm sóc sức khỏe mà mẹ cháu nhờ cháu mang đến cho bà. Cháu mà mang về thì khó mà báo cáo với cha mẹ cháu bà ạ.” Lâm Hành cười nói.
Bà cụ sửng sốt, bất đắc dĩ nhận lấy: “Cái thằng bé này, thật là, lần sau đừng như vậy, đến đây, vào ngồi đi.”
Tông Khuyết nhường bước, Lâm Hành đi vào sân, nhìn căn nhà hơi đổ nát, ánh mắt hơi cụp xuống: “Bà ơi, bà không cần phải tiếp đón cháu như thế đâu ạ.”
“Cháu đi đường xa tới đây, để bà rót cho cháu cốc nước.” Bà cụ vội vàng nói.
“Dạ không cần đâu ạ, cháu tự làm được ạ.” Lâm Hành muốn ngăn cản, nhưng Tông Khuyết lại ấn vai bắt ngồi xuống ghế sô pha.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT