Tiết học đầu tiên kết thúc, chuông reo nhẹ như tiếng gió, không có tiếng hò hét, không tiếng kéo ghế ầm ầm như các trường bình thường. Cả lớp đứng dậy trật tự, mọi động tác đều như đã được lập trình. Hi Hoa len lén đứng lên, mắt liếc ngang liếc dọc — không phải vì sợ, mà vì… cảm thấy mình đang sống trong một phiên bản giới hạn của thế giới loài người.
“Thề là mình chưa từng thấy cái lớp học nào mà tụi nhỏ mười tuổi bước đi như lính hoàng gia vậy á. Không lẽ ở trường này, muốn đi vệ sinh cũng phải xin lịch hẹn? Không được quyền hét ‘Hết tiết rồi!!!’ cho nó đã đời sao… Mình đang học hay tham gia câu lạc bộ ‘thiếu gia nề nếp’ vậy trời?”
Cố Cẩn Huyên đi bên cạnh, suýt thì cắn phải đầu lưỡi. Cô nuốt nước bọt, giả vờ nghiêm túc hỏi:
“Hi Hoa, cậu thấy thoải mái môi trường mới không? Nếu cần gì thì cứ hỏi tụi mình nha.”
Hi Hoa gật gật, miệng mỉm cười ngốc ngốc, nhưng đầu thì vẫn tiếp tục chạy suy nghĩ:
“Không dám đâu… Mình hỏi trật một câu chắc bị gọi phụ huynh kiểu : con trai anh ngu quá chúng tôi không dạy được thì…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play