Khi ta từ cơn mê tỉnh lại, điều đầu tiên nhìn thấy chính là Lăng Dạ. Đôi mắt hắn đầy tơ máu, ẩn nhẫn mệt mỏi.
Thấy ta mở mắt, hắn liền siết lấy tay ta, giọng trầm khàn:
“Xin lỗi nàng, Phiên Phiên… Là bổn vương sơ suất, mới để Lâm Nguyệt Nhi thừa cơ hành động.”
“Quận chúa đâu rồi?” – ta cố ý giả vờ ngơ ngác hỏi.
“Vì bảo toàn trinh tiết, phản kháng sơn tặc… cuối cùng đã tự vẫn mà chết.”
Ánh mắt Lăng Dạ lạnh lẽo, không gợn sóng — người từng là tâm can chí ái, nay chết dưới tay hắn, vậy mà chẳng thấy chút đau thương.
Nam nhân trên đời, tình yêu vốn cũng chỉ đến thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT