"Mẹ, anh Tiểu Chí thế nào rồi ạ?" Triệu Lệ Nam mặc dù ngây thơ nhưng đứa nhỏ cũng vẫn thấy nghi hoặc, cho nên lúc Hứa Đào nấu mì, Triệu Lệ Nam liền hạ giọng ngẩng cái đầu nhỏ lên hỏi thăm.
Sau khi Hứa Đào nhìn thoáng qua mì trong nồi mới cúi đầu xoay người ngồi xuống cùng đứa nhỏ mặt đối mặt, lúc cô nói chuyện nghiêm túc đều thích cùng Triệu Lệ Nam mặt đối mặt để nói: "Mẹ anh Tiểu Chí đối xử với anh ấy không tốt, hôm nay anh ấy không có nơi để ngủ, cho nên đợi lát nữa ăn mì xong, con và anh Tiểu Chí ngủ chung có được không?"
Chu Hải Chí nói muốn ở trong phòng khách tránh mưa, nhưng đứa nhỏ mới năm tuổi, Hứa Đào có thể lạnh tâm lạnh phổi sao? Cô không thể! Dù sao cô là người trưởng thành bình thường, cô không thể mặc kệ đứa nhỏ năm tuổi đáng thương như Chu Hải Chí được.
"Vâng, anh Tiểu Chí và con ngủ chung! Tốt!" Triệu Lệ Nam nhếch miệng cười.
Dù sao đứa nhỏ cũng cảm thấy mỗi ngày cha mẹ dỗ cậu ngủ, buổi sáng cậu tỉnh lại đều là một mình không vui vẻ, có anh Tiểu Chí cùng một chỗ ngủ, cậu hẳn là sẽ rất vui vẻ.
"Mặt khác, mẹ sẽ cầm một bộ quần áo của con cho anh trai mặc, quần áo trên người Tiểu Chí đều bị ướt, không có quần áo mặc, có được không?" Hứa Đào lại tiếp tục hỏi ý kiến đứa nhỏ.
Cô muốn lấy quần áo của Triệu Lệ Nam cho Tiểu Chí mặc, bọn họ cao sấp xỉ nhau, thậm chí Tiểu Chí nhìn còn nhỏ gầy hơn Tiểu Nam, quần áo hẳn là sẽ vừa người, nhưng Hứa Đào mặc dù là người lớn, nhưng cầm quần áo của Triệu Lệ Nam cũng phải trưng cầu ý kiến của đứa nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT