Hứa Đào nghe được tâm tình của Phạm Thu Mai có chút trầm trọng, cô cũng biết được mấy nhà ở con hẻm này cuộc sống cũng không tồi, ví dụ như hai vợ chồng cô đều có công tác, mức thu vào hàng tháng có thể xếp vào hàng xa xỉ hiếm thấy.
Hứa Đào cùng Triệu Vệ Quốc, một người chạy vận chuyển là ngành nổi tiếng của thời này, hai tháng Triệu Vệ Quốc đưa tiền lương cho Hứa Đào một lần tính ra gần một nghìn đồng, cái này là không có chạy đường dài như đi Thượng Hải giống hồi trước, nếu có chạy đường dài còn cao nữa. Hứa Đào mỗi tháng viết tiểu thuyết thu vào cũng tầm vài trăm, cứ như thế cuộc sống của hai vợ chồng trôi qua hết sức nhẹ nhàng, cũng không tưởng tượng được vẫn còn đại bộ phận người có cuộc sống không như ý.
"Bọn em nghĩ cách cho chị mượn tiền đem đứa nhỏ đi bệnh viện kiểm tra xem, đứa nhỏ vẫn là quan trọng nhất" Hứa Đào suy nghĩ một hồi rồi mở miệng trấn an Phạm Thu Mai.
Nhưng Hứa Đào không có nói cho mượn cụ thể bao nhiêu tiền, người ta nói tiền tài không thể lộ ra ngoài, tuy rằng biết ở đây đều là hàng xóm láng giềng nhưng cũng không thể không cẩn thận.
Dư Lệ đứng một bên nghe Hứa Đào nói giúp đỡ cho mượn tiền, biểu tình trên mặt có chút bẩ đắc dĩ không biết làm sao.
Trong hẻm này vẫn có một số gia đình có cuộc sống khá giả nhưng vẫn là chiếm số ít, tuy rằng nhà Dư Lệ so với Phạm Thu Mai khá hơn một xíu nhưng cũng không giàu có gì, tiền vợ chồng kiếm hàng tháng còn phải trích ra hơn phân nửa về quê phụng dưỡng cha mẹ già, vài ngày trước nghe cha dưới quê té gãy chân, hai vợ chồng bọn cô liền xuất tiền ra gánh nên trong tay hiện tại cũng không có dư giả gì.
Tình huống trong nhà bây giờ có thể nói là lấy trứng chọi đá, nơi nào còn tiền nhàn rỗi lấy ra giúp đỡ, haizzz
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT