"Anh bạn nhỏ, cám ơn cháu nhé!" Lý Uẩn Thịnh ngồi xổm xuống nhìn Tiểu Chí, cũng nhìn ra đứa nhỏ này gầy yếu, trên trán còn có vết máu, nghe xong lời Hứa Đào không nhịn được cảm động, đồng thời đưa hai tấm tiền màu xám cho Tiểu Chí.
"Tiền này tuy rằng nhiều nhưng không phải của chú nên chú không thể toàn quyền làm chủ, hai trăm đồng này là tiền cá nhân chú xuất ra khen thưởng cháu nhặt của rơi biết trả lại cho người đánh mất" Lý Uẩn Thịnh hòa ái sờ đầu Tiểu Chí.
Người đàn ông trung niên nói nghiêm túc không đem đứa nhỏ hoàn toàn là trẻ con mà đối đãi.
"Chú..."Tiểu Chí chớp mắt nhìn Lý Uấn Thịnh, sau đó hoảng loạn ngẩn đầu nhìn Hứa Đào mờ mịt không biết làm sao.
"Lấy đi! Đây là một chút tâm ý của chú" Hứa Đào gật đầu với Tiểu Chí: "Nói cám ơn với chút"
So sánh với 5000 đồng thì chẳng bao nhiêu nhưng hai trăm khối này Tiểu Chí hoàn toàn hợp lý mà nhận lấy, cũng nên khen thưởng cho tiểu tử này.
Tiểu Chí điều kiện sinh hoạt không tốt từ một cái bao bố cũ bên cạnh có thể nhìn thấy rõ, trong đó toàn là rác ve chai, đứa nhỏ này là đi nhặt đồ bán đổi tiền! Đứa nhỏ mới năm tuổi thôi mà...
Hứa Đào nhìn Tiểu Chí trong lòng dâng lên một cổ chua xót đau lòng, đứa nhỏ mới năm tuổi phải được tận hưởng cuộc sống ấm áp gia đình mới phải.
Tiểu Chí mím môi chớp mắt hồi lâu mới nhận lấy hai trăm đồng, cẩn thận xếp lại rồi gao gắt nắm trong tay, sau đó khomg lưng cúi người cảm tạ Lý Uẩn Thịnh: "Cám ơn chú".
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT