Bản thân bọn họ cũng không ngờ tới, thời gian sẽ trôi nhanh như thế, người cha đã từng vô cùng uy nghiêm trong tâm trí bọn họ, chống đỡ cả bầu trời trong nhà, giờ đây lại gầy yếu đến không còn mấy cân, nói một câu cũng khó khăn.
"...Nhà." Cha Triệu vô cùng cố chấp, thái độ và giọng điệu cũng gấp gáp.
"Cha là muốn quay về quê nhà tỉnh Ôn sao?" Hứa Đào ở bên cạnh tiếp lời.
Thực ra cô có thể cảm nhận được, lòng cha Triệu muốn về quê, trước đây cô không hiểu lắm, lần trước lúc về tỉnh Ôn tảo mộ, sau khi cha mẹ Triệu đều tìm nghĩa địa xong, Hứa Đào mới đột nhiên hiểu ra.
Chỉ sợ cha Triệu sớm đã có ý nghĩ lá rụng về cội, chỉ là con cái trong nhà đều ở Dương Thành bên này, ông không có cách nào nói ra lời muốn về quê, đối với người lớn mà nói, con cái người thân ở đâu, nhà chính là ở đó!
Nhưng trong lòng cha Triệu có lẽ vẫn nhớ thôn nhà họ Triệu tỉnh Ôn, hiện giờ ông bị bệnh lại không còn nhiều thời gian, mặc dù mọi người đều không nói cho ông biết tình hình thực tế, cũng vẫn luôn khuyên nhủ qua mấy ngày nửa liền tốt.
Nhưng bản thân có thể tốt lên hay không, có thể còn mấy ngày thời gian, người đã đổ bệnh, thực sự đều hiểu rõ hơn bất cứ ai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT