"Chuyện thiên vị chúng ta bỏ qua không đề cập tới." Hứa Đào trừng anh: "Vệ Cúc con bé thật sự sẽ vì chuyện không biết có hay không này, tình nguyện ở quê sống cực khổ sao? Còn để con trai chịu khổ cùng em ấy ư?" Nét mặt Hứa Đào hoàn toàn không có cách nào hiểu được.
Lời bịa đặt của tư tưởng phong kiến này, anh quản nó làm gì? Sống cuộc sống tốt, mặc kệ người khác nói đi! Không đau không ngứa.
"Em ấy để ý những tục ngữ này, bản thân cũng rất áy náy. Em không phát hiện, con bé dẫn Lâm Tiêu về nhà mẹ chúc tết, hoặc đến cửa đều mang đồ theo sao? Đến Dương Thành, vì sao lại xách ba con gà xa như thế đến? Không phải không biết bên này có thể mua được."
"Tự cảm thấy sau khi gả đi là khách, dẫn chồng và con trai cùng đến nhà họ hàng sống mấy ngày, còn gây phiền phức cho nhà họ hàng, nếu tay không, em ấy áy náy, nên cũng không được tự nhiên lắm." Triệu Vệ Quốc thở dài một hơi.
"Cái này có gì phải áy náy, đều là người một nhà, thật sự phải tính rõ ràng như vậy sao? Nhà mẹ em đều không như thế, cũng không cho rằng em gả đi liền không phải con gái bọn họ!" Hứa Đào xúc động tiếp lời.
Cha mẹ Hứa vẫn luôn đối xử rất tốt với cô, anh trai Hứa Gia Thành cũng giống như vậy, em trai Hứa Gia Đống càng không cần phải nói, thằng nhóc đó thành tích tốt, thi đại học cùng năm với Triệu Vệ Lan, thành tích không tệ, đã đậu vào đại học trọng điểm của Hỗ Thành.
Lúc đó nhà họ Hứa còn bày tiệc rượu, Hứa Đào ở Dương Thành không trở về, xa quá rồi, nhưng lại mua đồng hồ và bút máy cho Hứa Gia Đống, còn mua mấy bộ quần áo mới gửi bưu điện về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT