Hàn Thâm chạm vào đỉnh đầu ướt nhẹp của bé con, cuối cùng cũng nín khóc, thảo nào bé ghét thế, đúng là ướt nhẹp.
Mà bé con vừa mới tiêm hạ sốt, hôm nay chắc chắn không thích hợp để gội đầu tắm rửa.
Bé con tuy có hơi ghét nhưng vì là nước mắt của ba chứ không phải nước miếng nên cũng không ghét lắm, nghĩ đến việc mình đang bệnh lại vừa tiêm rất khó chịu, chỉ cần ba không khóc ướt thêm nữa thì bé miễn cưỡng chịu đựng một đêm.
Hàn Thâm dừng khóc một lát rồi cúi xuống hôn lên cái trán hơi mát của bé: "Được, ba không làm ướt nữa, Pạp Pạp có muốn ngủ thêm một lát không?"
Hàn Thâm gọi rất thuận miệng, bé con lại chớp chớp mắt một lúc mới gật đầu, bé quên rất nhiều thứ rồi, nhưng vẫn cảm thấy hai tiếng Pạp Pạp này đặc biệt quen thuộc và thân thiết.
Hàn Thâm đỡ lấy vai bé con muốn để bé nằm lại giường bệnh, bé con lại lắc đầu nguầy nguậy, đôi tay nhỏ ôm chặt lấy cánh tay hắn: "Pạp... Pạp, Pạp Pạp muốn ba ôm!"
Đôi mắt to còn vương lệ mở to tròn xoe, vừa muốn nhõng nhẽo với ba, lại vừa sợ ba đột nhiên biến thành cái tên xấu xa từ chối mình trước đó, bé con chủ động dùng giọng sữa non nớt xưng hô Pạp Pạp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play