Ngũ Đại Dũng không ngờ lại bị Quý Trường Đống cản trở, sắc mặt lập tức khó coi, nhưng Quý Trường Đống dù có tệ đến đâu cũng là cha ruột của Quý Hàn Thâm, nếu cha ruột sống chết không đồng ý, thì ông ta là đội trưởng cũng khó mà đóng dấu được.
Ngũ Đại Dũng cố nén sự bất mãn trong lòng giải thích: "Ông Quý, thằng cả nhà ông làm chuyện vinh danh đất nước đấy, sao lại không đồng ý?"
Không ít người xung quanh cũng phụ họa theo, cho rằng Quý Trường Đống không hiểu chuyện, người một câu tôi một câu giải thích, Quý Trường Đống nghe mà trong lòng càng thêm tức tối, cái thằng ranh con này là muốn đẩy ổng lên giàn thiêu đó à.
Sao? Cho rằng lấy chuyện quốc gia ra ép là ông ta phải cho đi chắc? Quý Trường Đống luôn dùng ác ý lớn nhất để suy đoán người khác, dù luôn cảm thấy mình đã nắm chắc Quý Hàn Thâm trong tay, nhưng vẫn luôn đề phòng.
Quý Trường Đống đảo mắt, ôm mặt khóc lóc: "Không phải là tôi không muốn nó vinh danh đất nước, mà là! Hầy! Tôi thật sự không biết nói thế nào!"
"Mẹ nó mất sớm, lúc lâm chung dặn dò tôi phải chăm sóc tốt cho nó, nó đi Kinh Thị tôi không chăm sóc được, nhỡ có chuyện gì thì tôi biết ăn nói thế nào với vợ tôi dưới suối vàng!"
"Ông ngoại thằng bé là cái đồ hay tin bậy bạ, cứ khăng khăng nói số thằng bé không tốt, không được rời khỏi thôn Tiểu Lâm lâu, trước khi chết còn dặn đi dặn lại tôi phải trông coi nó cho cẩn thận, nếu không tôi cũng không bắt nó cứ phải về nhà mỗi cuối tuần đâu, các người nói xem, bây giờ bảo tôi làm thế nào..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play