Quý Hàn Thâm không phải là người sành ăn, vốn cũng không định ăn nhưng không chịu được cái miệng lải nhải suốt đường đi của bé con: "Trứng chim có vị gì ạ?", "Ba ơi ~ ba ơi ~ nấm khỉ ngon không ạ?"
Đến gần nơi ở thì bắt đầu kêu đói một cách trắng trợn.
Người lớn đi đường núi xa như hắn còn không thấy đói, bé con nằm trong áo bông lại kêu đói ầm ĩ.
Quý Hàn Thâm không hiểu nổi, nhưng chuyện kỳ lạ xảy ra trên người bé con nhiều quá rồi, không coi bé con là người thì chẳng có gì mà không hiểu được nữa.
Vì vậy Quý Hàn Thâm đến nơi, chẳng thèm để ý đến cái quần hở đũng, lo cho bé con ăn trước.
Đợi cháo nấm đầu khỉ trứng chim nấu xong, cái hang rộng rãi hơn nhiều so với trước cũng được đống lửa sưởi ấm, Quý Hàn Thâm mới cởi quần vá lại.
Hai người dùng chung một cái áo bông, Quý Hàn Thâm vá quần thì bé con không uống cháo được, bé con rất vội, cứ ngóng trông mãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT