Ban đêm ngủ không yên, hôm sau Phương Du dậy có phần muộn, lúc mở cửa thì trời đã sáng hẳn. Hắn nhanh chóng rửa mặt, rồi ăn vội bữa sáng ở khách điếm, vội vàng bắt đầu lên đường mới.
Lần này, từ huyện Hồi Ninh xuất phát, dọc đường đi hắn gặp nhiều thư sinh hơn hẳn lúc ở Vân Thành, từng tốp năm tốp ba kết bạn mà đi, người thì cưỡi xe bò, kẻ thì ngồi xe lừa, tóm lại dọc theo quan đạo, đâu đâu cũng là thí sinh đi thi.
Phương Du còn giữ trong trí nhớ ít nhiều trải nghiệm của nguyên thân trong những lần dự thi trước. Từ xưa, đọc sách vẫn là con đường làm giàu được bá tánh tôn sùng, người đọc sách vốn đã nhiều, mấy năm gần đây, địa vị sĩ tử lại càng được nâng cao, đến năm nay, hắn rõ ràng cảm giác được số người tham dự kỳ thi hương tăng vọt. Người đông thì tỷ lệ trúng tuyển tự nhiên càng thấp, cạnh tranh càng thêm khốc liệt, chỉ nhìn thôi cũng thấy rõ.
“Thịnh Giáp huynh!”
Sáng sớm không khí mát lạnh, Phương Du vén rèm lên ngắm cảnh hai bên đường, chợt thấy người quen gặp hôm qua ở quán ăn. Thật ra cũng không phải hắn cố ý tìm, mà là Thịnh Giáp nổi bật hơn hẳn những người khác — giữa một đám thư sinh mặt trắng thì một mình y da ngăm đen, vô cùng nổi bật.
Nhìn quanh không thấy bóng dáng ngựa xe đâu, Thịnh Giáp cứ thế đi bộ dọc đường, không biết xuất phát từ lúc nào, vậy mà đã đi được hơn hai mươi dặm rồi.
Dù sao đi một mình cũng nhạt nhẽo, Phương Du liền mời Thịnh Giáp đi cùng,dù sao một người đi là đi, hai người đi cũng là đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play