Ngày xuân qua mau, bất giác đã trôi qua nửa tháng, tiết trời cũng dần oi nóng.
Phương Du hạ bút thay y phục từ sớm, chuyên tâm đọc sách suốt hơn hai canh giờ, đến khi đẩy cửa bước ra, trong sân đã là nắng lên chói chang.
Bầu trời vạn dặm không gợn mây, gió cũng chẳng buồn thổi, ánh dương thiêu đốt khiến lá cây mềm oặt, cành cây trong viện đều ủ rũ cúi mình, chỉ còn hai gốc chương già vẫn cố gắng chống chọi cùng nắng gắt.
Tòa nhà mới của Phương gia mùa hạ năm nay đón chủ nhân dọn vào. Cây xanh trong viện đều là tháng Mười năm ngoái mới trồng, đến nay xuân về tuy đã đâm chồi nảy lộc, nhưng chung quy vẫn chưa đủ sum suê để che mát, so với những tòa nhà cũ tàng cây rợp trời thì nơi này rõ ràng còn kém xa.
Kiều Hạc Chi lo hắn đọc sách bị nóng, trong thư phòng đã bố trí quạt dây lại đặt thêm hai chậu hoa lan ở đầu gió. Khi hạ nhân kéo dây, hương lan theo gió thoảng tới, rất đỗi phong nhã. Chỉ tiếc cái mới mẻ cũng chẳng kéo dài được mấy ngày. Tuy quạt gió có thể xua bớt cái nóng, nhưng phải có hạ nhân đứng kéo liên tục mới được, lâu ngày cũng trở nên bất tiện. Hơn nữa quạt dây phát ra tiếng lạch cạch, thường xuyên cắt đứt mạch suy nghĩ của hắn khi viết văn.
Chỉ đến buổi trưa nắng gắt chịu không nổi, hắn mới miễn cưỡng dùng quạt. Còn hai chậu hoa lan cũng đã đổi thành dạ lai hương. Mùa hè chẳng những nóng nực, mà muỗi mòng cũng thực sự khiến người ta bực bội, ban ngày còn đỡ, đến đêm thì ong ong bên tai, chỉ riêng đánh muỗi cũng đủ mất cả một canh giờ.
Hắn thu hồi ánh mắt bị ánh nắng làm chói lòa, thấy trời đã gần tới giờ ngọ. Thường ngày vào giờ này, Tiểu Kiều đều mang cho hắn một bát chè đậu xanh lạnh hoặc canh nấm tuyết giải nhiệt, hôm nay lại không thấy bóng dáng, trong miệng đã khô khốc khó chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT