Khi hai vợ chồng đến Kiều gia đại trạch, đã có rất nhiều người đứng đón, tất cả đều đang xem danh mục quà tặng. Quản gia vẫn ở cửa, gân cổ lên niệm từng món quà một.
Phương Du và Tuyết Trúc mang quà tặng vào, còn Kiều Hac Chi theo họ về cũng đi xem danh mục quà.
Quản gia đương nhiên nhận ra ngay cô gia của mình, thấy gã sai vặt cầm theo danh mục quà tặng đi vào, hắn nhìn lướt qua, mặt mày đều lộ vẻ cười tươi. Đang định niệm danh mục quà tặng, thì bị Kiều Tín Niên quát lớn: “Người trong nhà không cần phải niệm cái gì, đừng để người ngoài nghe rồi cười chê.”
Kiều Tín Niên đi ra cửa, vừa thấy Kiều Nam Gia, liền cười cười, còn vươn cổ nhìn danh mục quà tặng. “Hạc Chi và Phương tú tài mang về món quà gì tốt thế? Đại bá mẫu, đại bá cũng muốn giữ lại không cho chúng ta xem sao?”
Kiều Tín Niên lúc đầu chỉ nghĩ nói đùa một chút, ước gì khoe ra chút công phu của con rể trước mặt mọi người, nhưng đối với người ngoài thì không thể hiện ra quá rõ. Trước mắt chỉ có người trong tộc, cũng không sao. Hắn giữ danh mục quà tặng trong tay, che một nửa, rõ ràng muốn Kiều Nam Gia nhìn thấy, rồi cười nói: “Chỉ là người một nhà, có cần phải làm to chuyện vậy không? Tốn nhiều công sức làm gì. Nam Gia, ngươi đừng học theo Hạc Chi cùng cô gia nhé, về nhà ăn một bữa cơm mà cũng làm rối lên như vậy.”
Hai bộ tơ lụa thì thôi, nhưng chiếc chén trà lưu li quả thật hiếm có. Trước đây, lão gia nhà nàng phải tốn rất nhiều công sức mới có thể kiếm được một chiếc. Cũng vì vậy mà mỗi lần nhìn thấy, nàng đều không nỡ nhìn đi nơi khác. Ban đầu, nàng tưởng Phương gia nghèo, không thể có gì quý giá, nhưng cuối cùng hắn lại khiến nàng phải trầm trồ.
Nhìn thấy nét mặt vui mừng của đại bá phụ, nàng lắc đầu, khẽ nói: “Đại bá nói đúng, Hạc Chi cùng cô gia quả thật là quá khách khí.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT