Phương Du nghe thấy giọng nói quen thuộc vang lên từ trên cao, ngẩng đầu nhìn lên:
“Lý huynh, Quý huynh cũng ở đây à!”
“Nghe nói mấy ngày trước Phương huynh bị thương khi cưỡi ngựa, hôm nay nhìn huynh tinh thần phơi phới, chắc là đã bình phục rồi? Lại còn rảnh rỗi dắt người đi chơi thế này.”
Hai người kia không quen Kiều Hạc Chi, chỉ đứng trên lầu nhìn xuống, thấy dáng người nhỏ nhắn nên đoán là ca nhi. Trước kia tuy có quen biết với Phương Du, nhưng chưa từng nhắc gì đến chuyện trong nhà, sợ xưng hô nhầm bị chê cười nên nửa câu sau không ai dám nói tiếp. Lý Vân từng trải, tất nhiên biết ở kinh thành không thiếu những nam tử mang người thân mật ra phố chơi, nhưng dắt cả người trong nhà đi dạo thế này thì lại hiếm.
Huống chi theo hiểu biết của hắn, Phương Du xưa nay đâu phải người có nhân tình.
“Ngại quá, ngại quá.” Phương Du nói, “Quên mất chưa giới thiệu, đây là phu lang của ta.”
Kiều Hạc Chi nghe vậy suýt nữa thì giật dây cương, cố gắng giữ im lặng không phát ra tiếng. Không ngờ lại đụng phải người quen ở đây, nghe thấy Phương Du vui vẻ trò chuyện với người ta, cậu chỉ muốn xé luôn một mảnh vải mà che mặt lại, nếu được thì muốn trốn đi luôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play