Trong phòng đã tắt đèn từ sớm, Phương Du cũng không có cách nào đọc sách, dứt khoát chui vào giường ngủ một giấc. Hơi ấm trong phòng sưởi ấm cho hắn, không ngờ lại thật sự khiến hắn ngủ mất. Khi tỉnh dậy thì đã hơn một canh giờ, hắn mới vội vàng mở cửa để hạ nhân canh giữ bên ngoài mang nước vào phòng.
“Chủ quân, nô tỳ đi hầu hạ công tử rửa mặt.”
Ti Vũ đúng giờ mang nước đến chờ, kết quả là đã đứng bên ngoài đến nửa canh giờ vẫn không nghe thấy tiếng gọi trong phòng, nước mang đến cũng lạnh mất rồi.
Thấy nước nguội rồi, nàng lại lo lắng cho thân thể tiểu công tử nhà mình—bệnh chưa khỏi, sao chịu nổi chuyện giày vò lâu như thế. Thấy Phương Du mở cửa, nàng mới nhẹ nhõm thở ra.
“Không cần, cứ đem nước ấm vào phòng là được, ta sẽ chăm sóc hắn.”
Ti Vũ nhíu mày, lại càng thêm lo lắng: “Nhưng nô tỳ là người chuyên hầu hạ công tử, chỉ sợ…”
Phương Du nhẫn nại giải thích: “Hắn mệt rồi, ngươi vào sẽ làm phiền hắn. Ta đã nói với hắn rồi, không tin thì ngươi gọi hắn thử xem.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT