Âu Dương Lâm vừa bước ra khỏi tầng hầm, lưng áo đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Hơi ẩm dưới nền đất lạnh buốt dường như len lỏi vào tận xương tủy, dù có bước ra ánh nắng chói chang bên ngoài, cô cũng không thể nào lấy lại được cảm giác ấm áp ngay lập tức.
“Cô biết sinh nhật tôi là ngày nào không?” – Đêm hôm đó trong bệnh viện, Kỷ Vi khẽ hỏi, giọng nhẹ như gió thoảng qua tai.
Trong căn phòng bệnh mờ tối hôm ấy, cái bánh sinh nhật nhỏ nằm gọn trong tay họ, ánh sáng từ ngọn nến lấp lóe soi lên gương mặt Thịnh Long. Giờ nghĩ lại, thứ gọi là “ấm áp” hay “tình cảm sâu đậm” thực ra chỉ là một lớp mặt nạ. Nếu coi lời chúc "Sinh nhật vui vẻ" như tín hiệu cho một cuộc giết người, thì người nhận quà chẳng nhận được lời chúc nào cả, mà chỉ là một lời nguyền.
“Sinh nhật của Kỷ Vi là ngày bao nhiêu?” – Âu Dương Lâm lẩm bẩm rồi từ tốn gõ dòng chữ lên máy.
Những ngày gần đây cô bận tối mặt vì vụ mất tích của Mạnh Tình Đức, vậy mà lại bỏ qua một chi tiết rõ ràng như thế.
Tư liệu nhanh chóng được gửi tới: 14 tháng 7.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play