Buổi tối, sau khi nhìn Lộ Nghiêu ngủ say, Lâm Viễn Chi nhẹ nhàng xuống giường, lặng lẽ đi ra phòng khách.
Anh bấm một cuộc gọi.
"Ông nội, cháu là Lâm Viễn Chi."
Đây là lần đầu tiên Cố lão gia nghe thấy anh gọi mình là "ông nội". Dù sao thì đến cả bố mẹ ruột, Lâm Viễn Chi cũng chưa từng chịu gọi một tiếng.
Ông đặt cặp kính lão xuống, có chút ngạc nhiên mà ngồi dậy trên giường.
"Viễn Chi, trễ thế này gọi cho ông có chuyện gì sao?"
Lúc hỏi câu này, trong lòng ông cũng có phần chột dạ. Dù sao thì mấy chuyện tồi tệ mà Cố Bách làm trong hai ngày qua, ông đều biết rõ. Ông vốn muốn cho nhà họ Lộ một bài học, nên cũng làm ngơ, để mặc cháu trai mình giở trò.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT