Tấm gương nửa thân nhanh chóng bị hơi nước phủ lên một lớp sương trắng. Không biết đã qua bao lâu, một bàn tay đặt lên mặt gương, rồi mềm nhũn trượt xuống.
Hôm sau, Lộ Nghiêu mở mắt, toàn thân ê ẩm. Cậu thề rằng, từ nay về sau sẽ không bao giờ uống sữa nữa.
Buổi sáng có một tiết học tự chọn, cậu lê cái thân thể nhũn như bún bò dậy khỏi giường, phát hiện mình vẫn có thể xuống đất đi lại.
Dáng đi vẫn hơi kỳ quặc, nhưng so với lần đầu tiên thì đã tốt hơn rất nhiều.
Lâm Viễn Chi mặc quần áo xong, đứng trước gương chỉnh lại cổ áo, liếc nhìn về phía cậu.
"Hay là anh xin nghỉ cho em nhé?"
"Xin cái gì mà xin, em đâu có không đi được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play