Một chiều cuối năm, nắng mỏng như sợi tơ giăng qua tán cây bàng trước cổng trường THPT Minh Khai. Nhật Hạ trở về quê sau học kỳ đầu tiên tại đại học – thành phố đã quen hơn, bạn bè đã thân hơn, nhưng có một điều cô vẫn chưa thật sự tìm thấy: cảm giác đủ đầy như những năm tháng cũ.
Cô quay lại ngôi trường năm nào, mang theo một phong thư đã viết từ lâu. Lá thư ấy, suốt bao tháng ngày, vẫn nằm yên trong ngăn sổ, chưa từng dán tem hay viết địa chỉ người nhận. Hôm nay, cô định gửi đi – không phải gửi bằng bưu điện, mà bằng cách nhẹ nhàng đưa tận tay người ấy.
Dưới hàng cây cũ, cô thấy Minh Triết đang đứng đợi – dáng cao hơn trước, trầm lặng hơn, nhưng ánh mắt vẫn dịu dàng như mùa thu năm ấy.
“Cậu về lúc nào thế?” – cô cười, bước lại gần.
“Trưa nay. Tự nhiên muốn ghé qua trường. Có cảm giác… ai đó sẽ đến.”
Họ bước chậm rãi qua từng bậc thềm, từng bức tường đã in dấu biết bao mùa thi, mùa mưa. Trường vắng, chỉ còn tiếng gió lùa qua những ô cửa mở. Vẫn là nơi ấy, nơi lần đầu Nhật Hạ ngồi viết thư tay gửi cho Minh Triết mà chưa từng dám đưa.
Chiều dần buông. Hai người ngồi trên băng ghế đá quen thuộc, nơi từng là chốn trú mưa, trú nắng và trú cả những nỗi lòng không tên.
“Cậu còn viết không?” – Triết hỏi, mắt nhìn xa xăm.
“Có. Viết nhiều hơn cả hồi cấp ba. Nhưng mà… thiếu một người đọc.” – cô cười nhẹ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play