Tháng 6 trôi qua trong những buổi sáng đầy nắng, những chiều mưa bất chợt và những giấc ngủ ngắn chập chờn giữa mùa đợi. Sau tất cả những nỗ lực, sau những ngày ôn luyện đến kiệt sức, chỉ còn lại một điều duy nhất khiến tim họ thắt lại: kết quả.
Những ngày này, không ai nói với ai nhiều. Tin nhắn giữa Minh Triết và Nhật Hạ ít đi. Không phải vì xa cách, mà vì cả hai đều đang đối mặt với nỗi sợ – sợ rằng một lời động viên vụng về cũng có thể làm vỡ vụn niềm hy vọng nhỏ nhoi đang cố giữ.
Sáng hôm đó, Nhật Hạ thức dậy sớm. Tay run khi mở điện thoại. Cô ngồi lặng trên mép giường, nhìn chằm chằm vào màn hình – nơi hệ thống tra cứu đang tải dữ liệu.
Một lát sau, hàng chữ hiện lên.
“Chúc mừng thí sinh Nguyễn Nhật Hạ đã trúng tuyển vào ngành Văn học – Đại học Văn Lang.”
Cô đọc đi đọc lại ba lần. Mắt mờ đi. Không phải vì không tin, mà vì cảm giác hạnh phúc ấy quá thật, quá gần.
Cô bật khóc.
Không phải khóc vì mình đã làm được, mà vì nhớ đến những lần định buông bỏ, những đêm viết đi viết lại bài luận cá nhân, những tranh cãi với mẹ, và cả những buổi chiều ngồi lặng lẽ trước trang giấy trắng.
Giấc mơ tưởng đã gấp lại năm nào… cuối cùng cũng có ngày được mở ra, bằng chính đôi tay mình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT