Cảnh sát đi rồi, Nhậm Tư lại ngủ một giấc, lần này mãi đến chạng vạng mới tỉnh. Lúc cậu ta tỉnh lại, chỉ có bố mẹ Nhậm và ba người Quý Dư Tích ở đó. Giáo viên phụ đạo đợi Nhậm Tư ngủ xong liền đi rồi, trước khi đi còn trấn an bố mẹ Nhậm Tư, nói rằng trường học sẽ cho họ một lời giải thích thỏa đáng. Hiện tại điều quan trọng nhất là sức khỏe của Nhậm Tư, bảo họ cứ yên tâm ở bệnh viện chăm sóc Nhậm Tư, chờ toàn bộ sự việc được điều tra rõ ràng, trường học sẽ có kết quả xử lý.
Quý Dư Tích và những người khác vì muốn biết tin tức trực tiếp sau khi Nhậm Tư tỉnh lại nên đã ở lại phòng bệnh cả buổi chiều.
Nhậm Tư vừa mở mắt ra đã nhìn thấy Quý Dư Khảng, lập tức hai mắt đỏ hoe, gần như muốn khóc. Sau đó mẹ Nhậm lao tới, hỏi cậu ta cảm thấy thế nào, có hoàn toàn tỉnh táo chưa, cậu ta mới thu lại cảm xúc, bắt đầu trấn an mẹ.
Một lúc sau, bố Nhậm nhận ra ba người bạn học này có chuyện muốn nói với con trai, liền kéo mẹ Nhậm ra ngoài mua bữa tối cho Nhậm Tư.
Chờ họ rời đi và đóng cửa lại, Nhậm Tư lập tức nói: “Tôi nghi là Chu Võ làm.”
Lời này cậu ta đã nói lúc chưa tỉnh táo hẳn, Quý Dư Khảng không mấy ngạc nhiên, chỉ hỏi: “Sao cậu lại nói vậy?”
Nhậm Tư giải thích: “Sáng nay tôi dậy rất sớm đi thư viện. Đến gần giờ vào lớp mới từ thư viện đến khu giảng đường chuẩn bị đi học, trên đường thì gặp Chu Võ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play