Vì hôm sau có tiết lúc tám giờ sáng, Chương Nhĩ và mấy người bạn đã về trường trước giờ ký túc xá đóng cửa. Quý Dư Khảng và Thẩm Tê thì định ở lại một đêm. Chờ họ đi rồi, Quý Dư Thận, Quý Dư Tích và Tuân Hạc đều chưa về vội mà cùng nhìn sang Quý Dư Khảng.
Lúc Cung La Nhất rời đi trước đó, hành động nhỏ giữa Quý Dư Khảng và Thẩm Tê, cả ba người đều đã thấy. Bây giờ chính là lúc cần một lời giải thích.
Quý Dư Khảng cũng chẳng có gì phải giấu giếm, hơn nữa nếu không nói rõ chuyện này, cũng khó mà bàn bạc thêm trước mặt Tích Bảo được. Giờ có lời nhắc của Cung La Nhất, ít nhất cũng có thể tỏ ra nghi ngờ về tình hình trong ký túc xá.
Quý Dư Khảng liền nói thẳng: “Lúc Cung La Nhất đi có nhắc em cẩn thận Chu Võ.”
Quý Dư Thận cau mày, nhớ lại toàn bộ biểu hiện của Chu Võ trong bữa tiệc, dường như rất bình thường. “Cậu ta có nói gì khác không? Hay Chu Võ có hành động gì đặc biệt?”
Quý Dư Khảng không do dự, đáp: “Không có ạ. Cậu ấy nói lúc đang đợi thang máy xuống, vừa nói xong thì cửa thang máy đóng lại luôn. Theo ấn tượng của em thì Chu Võ cũng không có gì lạ cả.”
Một câu nói không đầu không đuôi thế này, làm sao mà đoán được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play