Sáng sớm hôm sau, Ngụy Hổ với khuôn mặt đầy vết máu từ trong phòng đi ra. Phùng Như Cầm thấy vậy, không hài lòng nói bóng nói gió: “Dù thế nào cũng không nên cào vào mặt chứ?”
Hiểu Tình lập tức chìa mặt mình ra cho Phùng Như Cầm xem: “Mẹ, mẹ xem anh ta đánh con thành cái dạng gì này.”
Trên mặt Hiểu Tình cũng có một mảng sưng đỏ, nếu không để ý kỹ thì thật ra không nhìn rõ lắm. Nhưng Phùng Như Cầm cũng không thể làm như không thấy, đành phải giả vờ giả vịt mắng Ngụy Hổ vài câu.
Ngụy Hổ nhăn nhó bôi thuốc lên mặt mình. Tối qua sau khi đánh nhau xong, anh ta tức giận ngủ luôn, quên cả việc bôi thuốc. Sáng nay thấy mặt đau rát, soi gương mới phát hiện đã rớm máu, vội vàng cuống quýt tìm thuốc sát trùng.
“Sơn móng tay có độc không nhỉ? Có phải anh phải đi tiêm vắc-xin dại không?”
Hiểu Tình lườm anh ta một cái, không nói gì, chuẩn bị đưa con đi nhà trẻ.
Sau khi cô đi, Phùng Như Cầm mới nói với Ngụy Hổ: “Con vợ này của con còn hung hơn cả Lâu Lệ đấy. Lâu Lệ dù thế nào cũng không dám ra tay cào con. Con nhìn mặt con xem, còn dám gặp ai nữa không.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT