Sau khi nghi thức bắt đầu, hiệu trưởng giới thiệu sơ qua về Mẹ Quý và những người đến quyên tặng hôm nay, sau đó đưa micro cho Mẹ Quý.
Mẹ Quý vốn đã chuẩn bị sẵn bài phát biểu, nhưng khi bà nhìn những đứa trẻ dưới đài, lại một câu cũng không nói nên lời.
Thông thường, trong những dịp thế này, bài phát biểu thường là để khích lệ bọn trẻ, mong các em cố gắng học tập để thay đổi vận mệnh, từ đó có được tương lai tươi sáng. Nhưng bà đã biết bọn trẻ đang sống trong hoàn cảnh tồi tệ thế nào, những lời lẽ hoa mỹ đó căn bản không thể nói ra được.
Dưới đài, những đứa trẻ mắt trông mong chờ bà phát biểu, bởi vì sau khi kết thúc mới có thể phân phát vật tư quyên tặng. Trên đài, mấy vị lãnh đạo, bao gồm hiệu trưởng và trưởng thôn Hướng Dương, cũng đều tha thiết nhìn bà. Mẹ Quý vài lần giơ micro lên rồi lại hạ xuống. Cảnh tượng trước mắt khác xa với những gì bà tưởng tượng.
Ngồi bên cạnh bà, Tuân Hạc ban đầu có chút kinh ngạc, bởi vì sau khi anh và Quý Dư Tích trở về, cũng không hề miêu tả những gì họ thấy và nghe cho Mẹ Quý biết, nhưng vẻ khác thường của Mẹ Quý lại giống như đã biết chuyện rồi.
Tuy nhiên, Tuân Hạc cũng không băn khoăn quá lâu. Chuyện này dù sao cũng là Quý Dư Tích phát hiện ra trước, vậy thì cậu nói cho mẹ mình biết cũng rất bình thường. Chỉ là không thể kéo dài thêm nữa, nếu cứ tiếp tục, hiệu trưởng và những người kia có lẽ sẽ bắt đầu nghi ngờ.
Tuân Hạc đưa tay về phía Mẹ Quý, Mẹ Quý ngẩn người, đưa micro cho anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT