Chương 1 chương 1
Tác giả: Hồ Châu Tử
Chương 1


 

“Thẩm Niệm Thu, show tạp kỹ này đã ký hợp đồng rồi, cậu không lên cũng phải lên! Cậu nói cậu có chị gái ruột, vậy cậu liền đem cô ấy kêu lên tới, bằng không, cậu phải ngoan ngoãn cùng Thiên Thiên cùng nhau tham gia !” Người đại diện Diệp Hải tàn nhẫn nói.


Thiếu niên cụp mi rũ mắt xem di động, cũng không liếc mắt hắn một cái, ngược lại giống như ngại hắn ồn ào, chậm rì rì từ trên sô pha đứng lên, như không có việc gì mà bỏ đi .


"Cậu rốt cuộc có  nghe hay không?!” Diệp Hải bị thái độ không coi ai ra gì của cậu làm tức giận không nhẹ, ngăn lại đường đi giận dữ nói.


Vừa đi vừa chơi thiếu niên lúc này mới thu hồi di động, nhấc lên mí mắt, mắt liếc nhìn người đại diện so với cậu còn thấp hơn một cái đầu “Không nghe.”
 

Thiếu niên thân hình mảnh khảnh, cao chừng 1m83, một đôi mắt đen thâm thúy, giống như biển sâu không có độ ấm. Diệp Hải cao 1m68 ngửa đầu nhìn hắn, bị cậu lãnh đạm nhìn từ trên xuống dưới, khí thế bỗng giảm đi một nửa, lời tàn nhẫn chưa kịp nói cũng nuốt trở về.


Thiếu niên vừa không kiên nhẫn, lại vừa khinh thường, vòng qua hắn khoanh tay rời đi.
Diệp Hải lúc này mới tìm về dũng khí, đối với bóng dáng thiếu niên điên cuồng hét lên: “Cậu không đi thì phải đền bù tiền vi phạm hợp đồng!”


Thiếu niên không quay đầu lại mà biến mất ở cửa, không đáp lại hắn một câu.


“Mẹ nó! Kiêu ngạo cái rắm! Nhãi con ch.ế.t ti.ệt!” Người đại diện xoa xoa l.ồng ngực bị tức đau , nếu không phải là người có đề tài nhiều nhất, thì ai vui vẻ hầu hạ loại tổ tông này?!
Chờ lợi dụng nhân khí của cậu ra mắt nghệ sĩ mới, xem cậu đến lúc đó còn có thể kiêu ngạo nữa không!
Nghĩ đến thế người đại diện mới hả giận.
*
Thẩm Niệm Thu đi đến lối đi nhỏ cuối lỗ thông gió, lấy ra di động, click mở dãy số trên cùng, ngừng lại hồi lâu, mới nhấn gọi đi.
Giọng nữ lưu loát từ microphone truyền đến: “Chuyện gì?”
Tay Thẩm Niệm Thu bất giác siết chặt di động, "Thẩm Niệm Hạ, em muốn tham gia show tạp kỹ."


Người ở đầu bên kia điện thoại có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng chỉ một cái chớp mắt, thực mau lại khôi phục giọng điệu lạnh nhạt, đáp lại —— “Ừm”.


Giống như tỏ vẻ cô đã tiếp thu tin tức này, lại như là chờ cậu giải thích thêm.


Thẩm Niệm Thu cắn răng nói: “Đây là một show tạp kỹ về tình thân, yêu cầu anh chị em cùng nhau tham dự.”


Người ở đầu bên kia điện thoại rốt cuộc có một chút tạm dừng.
Ngón tay cầm di động của Thẩm Niệm Thu có chút trắng bệch, cậu tiếp tục giải thích: “Ngày mai bắt đầu quay, quay tổng cộng bảy tám kỳ, mỗi một kỳ khoảng ba ngày đến năm ngày ……”
Thật ra còn có một câu “Chị có thời gian hay không, tham gia cùng em”, nhưng Thẩm Niệm Thu lại nói không nên lời.
Cậu cảm thấy ý tứ mình biểu đạt đã đủ rõ ràng.
Người bên kia điện thoại kia suy nghĩ một lát, hô hấp Thẩm Niệm Thu cũng bất giác chậm lại.

“Cậu gọi điện thoại hỏi Thẩm Trạch Vũ.” Thanh âm lạnh nhạt không có một tia độ ấm.
Thẩm Trạch Vũ là anh họ của bọn họ.


“Không cần.” Thẩm Niệm Thu liền biết sẽ là kết quả này, đáng lẽ cậu không nên gọi cuộc điện thoại này, cậu bỗng nhiên có chút bực bội, cảm giác chính mình giống một cái đồ ngốc.


Cậu nhanh chóng giải thích : “Thật ra công ty đã an bài cho em một người "chị giả”, em cùng cô ta đóng vai chị em."
Thẩm Niệm Hạ ừ một tiếng: “Vậy là tốt rồi.”


Thẩm Niệm Thu có một loại cảm giác thất bại sâu sắc, chuyện cậu rối rắm nửa ngày nhưng ở trong mắt đối phương chỉ là râu ria, cố tình cậu lại không cam lòng, “Em cùng người nọ không thân,  muốn gọi cô ta là chị, em gọi không được.”
“Không phải chỉ là một cái xưng hô thôi sao, có cái gì không gọi được? Em xem cô ta như  chị là được. Còn việc gì không? Chị có chút bận.”


Xem cô nhẹ nhàng thờ ơ, Thẩm Niệm Thu  lại cảm thấy chính mình quá mức rối rắm, giống như chỉ có một người là cậu để ý, “Được, như vậy đi, em cúp máy.”
Nói xong liền vội vàng cắt đứt, cậu thật sự không nên gọi cuộc điện thoại dư thừa này.
*
“Niệm Thu, thì ra cậu ở chỗ này, vừa cùng ai gọi điện thoại thế?” Một giọng nữ mềm mại  từ phía sau truyền đến.


Đồng thời tới gần còn có một mùi nước hoa ngọt ngấy , rất g·ay mũi.


Thẩm Niệm Thu không nhịn được nhíu mày, thân hình né sang bên cạnh, tránh người phụ nữ dán lên. Cậu thu hồi cảm xúc trong lòng,  trở về khuôn mặt cao lãnh như ngày thường, ngữ khí không tốt: “Cô nghe lén tôi?”


Người phụ nữ thấy sự lạnh lẽo dưới đáy mắt cậu, có chút b·ị th·ương, “Chị vừa mới đến, không có nghe lén.”


Đồng thời, cô ta cũng buồn bực, Thẩm Niệm Thu tại sao đột nhiên hung dữ như vậy, nhưng mà Thẩm Niệm Thu ngày thường cũng rất khó ở chung, cô ta cũng không nghĩ nhiều.


Sắc mặt Thẩm Niệm Thu lúc này hòa hoãn một chút, xoay người muốn đi.
Cô ta theo sát ở bên Thẩm Niệm Thu, dịu dàng như nước mà nhìn cậu: “Niệm Thu, chúng ta cùng nhau đi ăn cơm chiều đi! Tiếp theo phải bắt đầu quay, chị có chút khẩn trương, coi như thích ứng một chút hình thức ở chung .”
Đáng tiếc Thẩm Niệm Thu không chút nào dao động, “Không cần thích ứng, hoàn thành nhiệm vụ  tổ tiết mục quy định là được.”



 

“Nhưng mà chị lần đầu tiên tham gia show tạp kỹ người thân, không biết nên cùng cậu ở chung như thế nào. Niệm Thu, đi thôi, bữa cơm này chị mời cậu.” Cô ta vừa nói vừa cười, bước tới dắt tay Thẩm Niệm Thu.


Thẩm Niệm Thu trực tiếp gạt tay đối phương, lông mày anh tuấn nhíu lại , ngữ khí càng thêm lạnh lẽo: “Đừng tới gần tôi! Tôi đã nói dựa theo tổ tiết  mục an bài, nếu cô nghe không hiểu, tôi sẽ nói công ty thay đổi người.”


Cô ta bị khí thế lạnh lùng không chút lưu tình của cậu doạ sợ, đành phải thu hồi tâm tư “Thực xin lỗi, chị chỉ muốn cùng cậu thân cận một chút mà thôi.”
“Không cần.” Thẩm Niệm Thu lạnh mặt rời đi.
Nụ cười giả dối trên mặt người phụ nữ đọng lại, camera trong góc khuất đã quay lại hết cảnh vừa rồi , lúc này  cô ta mới vừa lòng mà nở một nụ cười trào phúng.
*
Thẩm Niệm Hạ bận rộn suốt một ngày, rốt cuộc đã viết xong chuyên đề nội dung nghiên cứu khoa học , gửi tới hộp thư của chủ biên .
Hạng mục nghiên cứu khoa học cô phụ trách sau 5 năm cuối cùng đã ra thành quả, công tác gần kết thúc so với trước kia còn muốn vội.


Thẩm Niệm Hạ xoa xoa đôi mắt mệt mỏi, liền dựa vào ghế sô pha nghỉ ngơi trong chốc lát rồi tiếp tục.
Cũng không biết có phải quá mệt mỏi hay không, cô vừa nhắm mắt liền ngủ , lại còn mơ thấy ác mộng.


Cô mơ thấy đây là một thế giới tiểu thuyết 《 tiểu kiều thê của tổng tài bá đạo giới giải trí 》, mà em trai cô Thẩm Niệm Thu, là  một pháo hôi nhỏ bé trong quyển sách này.
Trong tiểu thuyết, Thẩm Niệm Thu nhận một show tạp kỹ tình thân, bởi vì mình cự tuyệt, cậu liền cùng một người chị giả do công ty an bài tham gia chương trình.


Ở trong tiết mục, bọn họ thành một đôi chị em giả đối chiến với tổ nữ chính cùng em trai kế. Nữ chính cùng em trai kế tương thân tương ái, cư dân mạng vui đến nổi điên; mà Thẩm Niệm Thu cùng người chị giả lại như nước với lửa, Thẩm Niệm Thu luôn là một khuôn mặt lạnh lùng, vô tình cự tuyệt người chị giả luôn đối tốt với cậu.


Thẩm Niệm Thu hoàn toàn bị bôi đen, mà người chị giả cùng cậu tham gia tiết mục nhân cơ hội điên cuồng quảng bá. Thiết lập cuồng em trai, một đường bán thảm, người chưa từng được hỏi thăm bỗng nhiên hot lên ,  “Người chị gái hiền lành”, còn kiếm được không ít fans.


Tổ nữ chính cùng em trai kế cũng nhắm ng·ay độ cao nhân khí cùng đề tài của Thẩm Niệm Thu , điên cuồng dẫm Thẩm Niệm Thu một chân, dùng chuyện Thẩm Niệm Thu đối xử với người chị giả vô lễ kiêu căng tới đối lập chị em bọn họ tình thâm.


Thẩm Niệm Thu bị mắng đến mức rời khỏi giới giải trí, hình tượng  sụp đổ còn phải bồi thường phí vi phạm hợp đồng kếch xù.


Phong ba vất vả mới bình ổn , Thẩm Niệm Thu nghĩ đã có thể bình thường sinh hoạt, mở ra nhân sinh mới, không nghĩ đến lại bị fan cực đoan của người chị giả lái xe đâm ch·ết.
Thiếu niên bị đ.âm bay giống như một chiếc lá, nhẹ nhàng mà bay ra xa 10 mét, cuối cùng dừng ở trên mặt tuyết. M.áu đỏ tươi chảy đầy đất, giống một bức tranh hồng mai trong tuyết.


Người gây họa lộ ra một nụ cười đã thực hiện được, thong dong đánh tay lái, nghiền áp qua thân thể thiếu niên, đem một tia sinh cơ cuối cùng đè ở trên mặt tuyết lạnh băng.


Thẩm Niệm Hạ từ trong kết cục bi thảm bừng tỉnh, cảnh trong mơ quá chân thật, sợ hãi đến mức lòng bàn tay của cô toàn mồ hôi.
 

Cô quay đầu nhìn ra phía ngoài cửa sổ, trời đã sắp sáng, cô thế nhưng ngủ trên ghế cả một đêm như vậy.


Cô hơi nhíu mày, giấc mơ này quá ly kỳ quá hoang đường. Trong mơ Thẩm Niệm Thu cũng chưa làm sai cái gì, ngược lại là người chị giả ác ý chế tạo ái muội, muốn kéo Thẩm Niệm Thu lăng xê, Thẩm Niệm Thu mới có thể đối với cô ta sinh ra mâu thuẫn.


Mà trong mơ nữ chính cũng chỉ vì lợi ích của bản thân, cố ý khắp nơi đổ thêm dầu vào lửa, để lợi dụng sự không tốt của người khác  tới phụ trợ cái tốt của cô ta.


Nữ chính nữ phụ như vậy đều có thể có được phong cảnh tiền đồ, vì cái gì có nguyên tắc có giới hạn Thẩm Niệm Thu ngược lại kết cục thê thảm?!
Cuốn tiểu thuyết này thật là hủy hoại tam quan!
Thẩm Niệm Hạ không thể gật bừa câu chuyện này, đồng thời trực giác kỳ quái lại lôi kéo cô mở ra Weibo.


3 hot search đầu tiên : # phản đối Thẩm Niệm Thu #, # show tình thân anh chị em phát sóng #, # chị gái Thẩm Niệm Thu #
Nhìn tên tiết mục và khách quý cùng cảnh trong mơ giống nhau như đúc, cùng với cốt truyện không khác, Thẩm Niệm Hạ vừa mới cự tuyệt Thẩm Niệm Thu liền lâm vào trầm mặc.


Cô cầm lấy di động, gọi vào số Thẩm Niệm Thu  đầu kia điện thoại truyền đến âm thanh người dùng đã tắt máy.


Cô lại gọi về nhà, nhận được điện thoại dì Trương nói đêm nay tiểu thiếu gia không trở về. Chuyện này cũng không kỳ lạ, sau khi Thẩm Niệm Thu vào giới giải trí , quanh năm suốt tháng đều rất ít khi về nhà, người trong nhà đã sớm thành thói quen.


Thẩm Niệm Hạ có một loại dự cảm không tốt —— bọn họ không phải đã bắt đầu quay chụp rồi?
Cô đành phải tìm số của người đại diện mà Thẩm Niệm Thu đã cung cấp gọi qua.
“Alo, ai vậy?” Điện thoại bên kia ồn ào truyền đến một giọng nam không kiên nhẫn.


“Xin chào, tôi là người nhà của Thẩm Niệm Thu, tìm Thẩm Niệm Thu, điện thoại của cậu ấy gọi không được, cậu ấy hiện tại ở đâu?”
“Cô là người nhà Thẩm Niệm Thu? Người nhà gì?!” Diệp Hải rất không kiên nhẫn, sáng sớm hắn cũng bị  tổ tông Thẩm Niệm Thu này  làm cho thập phần táo bạo.


“Tôi là chị gái cậu ấy Thẩm Niệm Hạ, phiền anh giúp tôi đem điện thoại đưa cho cậu ấy , tôi có chút việc gấp tìm cậu ấy.” Thẩm Niệm Hạ nghe được đầu bên kia có người kêu Thẩm Niệm Thu.
“Chị gái ở nơi nào ra tới! Thẩm Niệm Thu không có chị, cô gọi nhầm điện thoại!” Diệp Hải ngữ khí không tốt, muốn cúp điện thoại ngay lập tức.


Thẩm Niệm Thu đang làm tạo hình nghe được lời này, khuôn mặt luôn lạnh nhạt hơi giật mình, “Đưa điện thoại cho tôi!”
“Điện thoại gì?! Không phải chuyện của cậu……”
Diệp Hải còn chưa nói xong, Thẩm Niệm Thu liền đứng lên, trực tiếp c·ướp đi điện thoại của hắn.


Nhật ký cuộc gọi vừa mới cắt đứt trò chuyện chính là dãy số cậu quen thuộc, cậu vừa chuẩn bị gọi lại, Thẩm Niệm Thu bỗng nhiên nhớ tới cuộc điện thoại không thoải mái ngày hôm qua, tức khắc tỉnh táo vài phần, đem điện thoại trả lại cho Diệp Hải.


Xem thái độ gấp không chờ nổi của Thẩm Niệm Thu vừa rồi, Diệp Hải còn sợ Thẩm Niệm Thu đột nhiên thay đổi hoặc là thật sự có chị gái, không nghĩ tới Thẩm Niệm Thu liền đem điện thoại trả lại, ngược lại làm Diệp Hải có chút không rõ.


"Cái quỷ gì vậy? Đều đã nói là điện thoại lừa đảo, mẹ nó, lại gọi lại đây!” Diệp Hải mắng rồi cắt đứt.
Qua chốc lát, Thẩm Niệm Thu đột nhiên nói: “Nghe đi.”
“Cái gì nghe?” Diệp Hải không nghe rõ.
“Kêu anh nghe điện thoại!”
“Nghe cái gì ? Tôi đã kéo đen.”
Lông mày Thẩm Niệm Thu nhăn lại , một đôi mắt sâu thẳm lạnh băng nhìn chằm chằm hắn, “Ai kêu anh kéo đen?”
Cậu lại lần nữa đoạt lấy di động của Diệp Hải, đem số của Thẩm Niệm Hạ từ danh sách đen kéo ra, sau đó gọi lại.


Điện thoại một giây liền bắt máy.
Thẩm Niệm Thu: “Chuyện gì?”
“Em hiện tại đang ở nơi đâu?” Thẩm Niệm Hạ hỏi.
“Ở studio chụp ảnh.”
“Em trước đừng chụp, chị lập tức đến đấy, gửi địa chỉ cho chị.”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play