Đỗ Thành cười khổ: "Tôi không tới để gây chuyện, lão Du, lão đệ đệ, chúng ta đã giao tình với nhau từ lâu, không lẽ còn không tin tôi?"
"Lão ca, do thấy anh nên tôi mới mở cửa. Thế đạo hiện tại chắc anh cũng biết cửa nhà không thể tùy tiện mở được đúng không? Anh nhìn mặt mũi tôi xem, nếu mở cửa tùy tiện để người khác lừa gạt sao!"
Cha Du chỉ vào mặt, nói: "Tôi cũng biết anh định nói gì, một lòng nhiệt tình của anh tôi biết, trước đây tôi bị bệnh cũng là anh tới nhà tôi đi họp... Nhưng chuyện này chỉ cần người có đầu óc liền biết không liên quan tới con nhà tôi!
Anh thử đi hỏi những người khác xem thằng bé đã nhắc nhở hay chưa đi? Nói ra đi! Sau đó bọn họ còn bỏ lại con tôi và Thôi Nam để chạy trốn, có đúng không?"
Đỗ Thành cười khổ: "Nhưng Du Hành và Thôi Nam đều không bị thương, những người khác... Ai, hôm qua năm mươi sáu mươi người ra ngoài, trừ đứa trẻ nhà anh và Thôi Nam ra thì cũng chỉ có hai mươi mốt người quay lại. Có một người vừa mới sáng nay tắc thở, chính là con trai lớn nhà ông Khâu hàng xóm tôi."
"Vậy tôi chỉ có thể nói nén bi thương, nhưng nếu giống người đàn bà hôm qua đòi liều mạng với con trai tôi vậy tôi cũng sẽ liều mạng với bọn họ trước!"
"Ôi, ôi, anh đừng nghĩ như vậy." Đỗ Thành nhìn mẹ Du ngồi bên cạnh, còn có Du Hành ngồi đối diện, hai mắt bình thản nhìn ông, thở dài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play