Miệng Trịnh Hân run rẩy mấy lần, cô hét lên "Mẹ ơi!" rồi ngồi bệt xuống đất khóc nức nở. Chu Hạo Quân bị lây cảm xúc cũng òa khóc, gào gọi mẹ liên tục. Chu Thanh Vinh giật mình tỉnh giấc, ngơ ngác hỏi: "Sao thế? Mẹ vợ anh có chuyện gì à?" 
"Mẹ em gặp nạn rồi, em phải về! Em phải về ngay!" Trịnh Hân chộp lấy điện thoại lao ra cửa, Chu Thanh Vinh vội gọi giật lại: "A Hân!" 
Trịnh Hân chạy như bay ra ngoài cổng, bước những bước chập chững trong lớp tuyết dày. Gió lạnh gào thét, tuyết trút xuống như trời long đất lở, cô ngã sấp mặt vào đống tuyết, giãy giụa không sao đứng dậy nổi. Chu Thanh Vinh đuổi theo vội ôm chặt vợ, lôi cô trở vào nhà. 
Lúc này, Chu Thanh Vinh bỗng trở nên chững chạc, anh thay quần áo cho hai vợ chồng rồi chạy vội vào bếp kiểm tra nồi nước đường, bưng nguyên cả nồi vào phòng, bón cho mẹ già một bát trước. 
"Làm thế này đúng không? Còn thiếu gì nữa không?" Chu Thanh Vinh cố nhớ lại các biện pháp sơ cứu vừa nghe qua điện thoại, "À chườm nóng! Chườm nóng! Không có túi chườm! A Hân làm sao giờ?!" 
Trịnh Hân lau nước mắt, uống cạn một hơi bát nước đường gừng rồi nói: "Em sang nhà họ Lý mượn, anh bón thêm cho mẹ một bát nữa, con trai tự uống đi." Nói xong cô bước ra ngoài, gõ cửa phòng đang sáng đèn ở phía bên kia sảnh. 
Gia đình họ Lý cũng đã thức giấc, trong phòng đèn sáng trưng, dường như đang có tranh cãi. Trịnh Hân gõ cửa rất lâu mới có người ra mở, là con dâu của bà Lý, bà ta mặt mày khó chịu: "Có việc gì?" 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play