Chó khổng lồ phát ra tiếng tru, càng kịch liệt giãy dụa, phát hiện không có tác dụng thì bắt đầu lăn lộn trên mặt đất. Du Hành không hề sợ hãi, thân thể dán chặt vào chó khổng lồ, anh ta không sợ nó không đập! Anh ta trượt xuống cổ nó trong cú va chạm của chó khổng lồ, hai chân kẹp chặt lông cổ, mặc cho chó khổng lồ đập thế nào lăn lộn thế nào cũng vẫn đứng vững, đinh dài không ngừng cắm sâu vào, chó khổng lồ càng điên cuồng, nó biết kẻ thù của mình ở ngay bên tai, cho nên nó không ngừng dùng bên tai này đập xuống đất, lại bị Du Hành mượn lực đâm đinh dài càng sâu.
Rất lâu sau chó khổng lồ mới co giật nằm bẹp xuống đất, Du Hành dùng sức rút đinh dài ra, lòng bàn tay đều là máu bị mài ra và máu từ vết thương của chó khổng lồ chảy ra.
Anh ta trượt xuống khỏi xác chó, sau đó mở một chai nước dội từ đầu xuống rửa trôi vết máu, nhanh chóng rời khỏi nơi này, nếu đi chậm thì những sinh vật khác sẽ nhanh chóng đến, đến lúc đó sẽ không chạy thoát được. Một năm sau, thực vật có ý thức tự chủ cũng nhiều hơn, chúng gần như đều có tính công kích, tính công kích này không phải nhắm vào con người, hoàn toàn là công kích vô phân biệt.
Còn có những động vật kia, bây giờ căn bản không có khái niệm động vật nhỏ, đập vào mắt đều là những con to lớn, sau một năm sinh sôi nảy nở cuối cùng đã tràn lan thành tai họa. Tính tình của chúng vẫn tàn bạo như vậy, hiếu chiến thích đánh nhau, Du Hành mỗi ngày thường thấy nhất là một đống động vật đánh nhau, một đám thực vật đánh lộn, hoặc là thực vật động vật đánh nhau lẫn nhau.
Gà bay chó chạy lá rụng đầy đất, nhỏ bé như anh ta trốn ở giữa, quả thực là không có chút sức phản kháng nào, nhưng cũng quả thực rất dễ trốn – giống như con người trước đây không để ý đến kiến bò trên đường khi đi vậy, Du Hành bây giờ cũng trở thành sự tồn tại như "kiến" vậy. Cho nên chỉ cần anh ta không tự tìm đường chết, vẫn có thể sống tốt. Gặp nguy hiểm nhiều rồi, cũng rèn luyện được một bộ phương pháp ứng phó. Thể hình không tương xứng thì sao? Chỉ cần muốn sống, kiểu gì cũng nghĩ ra được.
Anh ta chạy rất nhanh, nhưng những sinh vật khác còn đến nhanh hơn, phía sau lưng vọng lại tiếng cánh vỗ tạo thành những đợt sóng gió, đám cỏ mà anh ta ẩn nấp bị gió cuốn đến mức rạp cả xuống, anh ta cúi thấp người tiếp tục chạy, mặc kệ tiếng xé thịt và gặm nhấm phía sau. Từ trong hố đất, đầu của những con kiến trồi lên, răng nhọn hoắt chìa ra khỏi miệng, anh ta ấn mông đè con kiến đó xuống, dùng hai tay bới đất đá phủ lại, giậm mạnh vài cái rồi ba chân bốn cẳng bỏ chạy.
Loại kiến này có kích thước lớn hơn anh ta khoảng gấp đôi, rất thường thấy, một con đơn lẻ thì sức sát thương không mạnh, nhưng một bầy kéo đến thì mất mạng như chơi, chạy được thì cứ chạy, chạy không thoát thì dùng lửa, kiến nướng chín ăn rất ngon, thỉnh thoảng anh ta sẽ bắt một con để cải thiện bữa ăn. Nhưng bây giờ không phải lúc, chỉ có thể trốn thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play