Tan học, Du Hành thu dọn đồ đạc rồi gọi Trịnh Hằng Lợi cùng nhau về nhà. “Mẹ đúng là…Con đã bảo con không muốn đến rồi mà.” Trịnh Hằng Lợi bực bội vò đầu, Du Hành liếc cô một cái: “Học đi, chẳng lẽ cả đời cậu không gặp người biến dị à? Gặp rồi thì sao?” Trịnh Hằng Lợi cắn môi không nói, cả hai cùng nhau đi ra ngoài.
Trịnh Hằng Lợi ngáp dài nói: “Lý thuyết nghe thật là lằng nhằng, sao không cho bọn mình học thực hành luôn đi, bọn mình đều trưởng thành rồi mà.”
Du Hành vừa đi vừa xem lại ghi chép, thấy giáo viên giảng dạy – một sĩ quan bị thương xuất ngũ – đi ra, anh vội vàng đuổi theo để hỏi những vấn đề gặp phải.
“Kia là…” Trịnh Hằng Lợi thấy một bóng người quen thuộc thì mắt sáng lên, không nhịn được đuổi theo, đợi Du Hành quay đầu lại thì người đã không thấy đâu, sau đó ra đến cổng trường mới gặp lại, anh có chút tức giận: “Sao cậu lại chạy lung tung vậy?” “Không sao không sao, tớ chỉ thấy một bạn học cũ, nói chuyện mấy câu thôi. Hỏi xong rồi à? Đi thôi, lát nữa cho tớ mượn xem vở nhé.”
Anh nhìn về hướng Trịnh Hằng Lợi vừa đi đến, nơi đó vừa có ba nữ sinh đi qua, anh nghi ngờ nhướng mày: “Gặp ai vậy?” Bạn học cũ? Đến mức phải thần thần bí bí vậy sao?
“Thôi mà cậu đừng hỏi nữa, nhanh đi thôi trời sắp tối rồi.”
Học chế của trường chiến đấu không cố định, chỉ cần học đủ tín chỉ các môn lý thuyết, các môn thực hành đạt yêu cầu là có thể tốt nghiệp. Tín chỉ cuối cùng của các môn thực hành, chính là đi theo quân đội ra ngoài, hoặc là thu thập vận chuyển vật tư, hoặc là giải cứu số ít người sống sót còn lại rải rác bên ngoài, trong quá trình này, nếu có người biến dị cản trở, thì bắt giữ chúng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT