Du Hành không nghĩ đến dưới tình huống như vậy sẽ nhìn thấy mẹ Chu, sau khi anh lấy được sự coi trọng của cao tầng bệnh viện, liền nghe ngóng tin tức cha mẹ Chu, tên hai người đều không có trong danh sách thu nhận chữa trị ở bệnh viện, phó viện trưởng đã đồng ý điện thoại đến các bệnh viện và trạm cứu tế khác tìm người giúp anh, còn nói lại sẽ phải mất vài ngày mới có thể nắm được tin tức, dù sao bây giờ các nơi đều liên hệ chặt chẽ trao đổi tiến triển chữa bệnh, hỏi tin về hai người quả thật không khó, nhưng hết lần này đến lần khác, một tuần lễ trôi qua, không tìm được người.
"Tôi đều hỏi mấy chỗ liên hệ được, trạm cứu tế gần tàu điện ngầm tôi đều đã hỏi qua rồi, ngoại trừ bệnh viện Tân Nhất... mấy ngày hôm trước tình hình dịch bệnh ở bệnh viện Tân Nhất bộc phát, đã hoang phế, tôi liên hệ không được. Cậu yên tâm đi, tôi đã hướng ra ngoài tiếp tục tìm kiếm, chắc chắn sẽ tìm được người cho cậu, cậu cứ yên tâm nghiên cứu nha!"
Cứ chờ như vậy, kết quả giữa trưa một ngày nào đó đã có người thông báo với anh: "Ngài Chu, tìm được mẹ ngài bà Diêu Đình rồi!"
Mẹ Chu tự mình tìm đến đấy! Bệnh viện bà ở trước đây vào mấy ngài trước dịch bệnh bạo vong quy mô lớn, biến thành cấm địa bị phong bế rồi. Bệnh viện kia xây dựng rất gần, thu nhận người bệnh đều là người nhiễm dịch bệnh nghiêm trọng, lần bạo phát này khiến bên đó hoàn toàn bó tay, tử vong vô số. Phòng chứa thi thể tầng tầng lớp lớp mùi xác chết cuồn cuộn, người sống trong tình trạng thi thối đó khiến bệnh tình càng thêm nghiêm trọng, đành phải rút lui toàn bộ.
Sau khi đến trạm cứu tế mới, bà đã nghe được tin tức châm cứu, người khác vì muốn sống nên mới đi đến bệnh viện Phụ Chúc, còn bà vì tìm con trai mà đến đây. Thoáng chốc bệnh viện Phụ Chúc tiếp nhận bệnh nhân tăng vọt lên, căn bản không nhận hết nổi, mẹ Chu xếp hàng theo sau những người khác, xếp hàng trọn ba ngày mới có thể đăng ký, tên bà vừa báo lên, liền được đối chiếu.
Uống thuốc, châm cứu xong, mẹ Chu mới tỉnh lại, nhìn thấy con trai sau đó bà lại rơi nước mắt.
"Mẹ đừng khóc, mắt đều sắp hư mất rồi." Không phải khoa trương, trận này có lẽ mẹ Chu khóc rất nhiều, mắt hơi bị hư tổn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT