Trâu Dục Tinh vô cùng khó hiểu hỏi: “Tại sao cậu lại chọn xúc phân bò?”
Thật khó hiểu, người có đầu óc kinh doanh bình thường chẳng ai lại chọn việc này cả. Hơn nữa, đồng cỏ này rộng lớn thế kia, đến Tô Thượng Đình còn tìm được chỗ hái hoa, không lẽ Mạnh Tử Chính lại không tìm được việc nào khá hơn?
Mạnh Tử Chính chớp mắt, giọng hơi ngượng nghịu giải thích: “Tôi nghĩ thế này. Hạng mục Dục Tinh cậu chọn liên quan đến bò. Mà bò thì không thể chỉ mang lại lợi ích cho cậu được. Phân bò cũng cần có người xử lý. Còn Tô Thượng Đình chọn hái hoa. Phân bò có thể làm dinh dưỡng, giúp hoa nở đẹp hơn, hạng mục của cậu ấy cũng có thể kiếm được nhiều tiền hơn. Hơn nữa, chúng ta sống ở đây thì nên bảo vệ môi trường. Đó là việc nên làm.”
Biểu cảm của Trâu Dục Tinh và Tô Thượng Đình dần thay đổi, cả hai đều sững sờ há hốc miệng. Trong mắt họ lúc này, Mạnh Tử Chính như đang tỏa ra ánh sáng thánh thiện, khiến họ phải ngước nhìn.
Trâu Dục Tinh xúc động đến mức mũi cay cay. Cậu ta đưa tay ôm vai Mạnh Tử Chính: “Không ngờ cậu lại chu đáo thế! Nghĩ cho mọi người nhiều như vậy! Cậu nói đúng! Nếu tôi đã chọn nuôi bò thì phải chịu trách nhiệm mọi thứ liên quan đến nó! Cậu yên tâm! Dù Phỉ Nhiên không đầu tư cho cậu, tôi cũng sẽ giúp! Chắc chắn không để cậu đứng chót đâu!”
Tô Thượng Đình vẫn giữ vẻ kiêu ngạo, hừ lạnh một tiếng rồi nói, giọng có chút ngượng ngùng: “Tuy cậu hơi ngây thơ, nhưng nói cũng có lý. Tôi sẽ trả tiền cho cậu định kỳ, coi như góp cổ phần vậy.”
Mạnh Tử Chính gãi đầu, ngây ngô cười: “Không cần mọi người giúp đâu. Biết đâu Phỉ Nhiên lại muốn đầu tư cho tôi thì sao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT