Đã khai trương gần một tuần, Ôn Phỉ Nhiên cũng dần dần thích nghi với cường độ công việc này, không còn như lúc đầu, ăn xong cơm cũng chẳng có sức về phòng, cứ ngồi trên ghế là bắt đầu ngủ gật.
Đêm dần sâu, khách chỉ còn lại một vị. Giờ này chỉ có Trâu Dục Tinh là vẫn còn nhiệt tình dào dạt, sức sống tràn trề. Cậu ta phụ trách tiếp khách, những người khác thì ở trên lầu chuẩn bị bữa tối cho mình.
Bát đũa vừa mới dọn xong, Trâu Dục Tinh đã vội vã chạy tới, vẻ mặt nghiêm trọng: “Tôi có một chuyện vô cùng quan trọng muốn nói cho các cậu!”
Động tác trên tay mọi người dừng lại, cùng ngẩng đầu nhìn về phía Trâu Dục Tinh.
Trâu Dục Tinh khơi gợi đủ sự tò mò của mọi người, đợi đến khi Tô Thượng Đình sắp nổi đóa mới ra vẻ thâm trầm nói: “Vị khách cuối cùng vừa rồi nói với tôi, ngày mai sẽ không có ai đến ăn cơm nữa! Bảo chúng ta cũng không cần mở cửa!”
Lời này vừa nói ra, phòng khách trở nên vô cùng yên tĩnh, vẻ mặt ai nấy đều có chút nặng nề.
Ôn Phỉ Nhiên lên tiếng trước: “Tại sao vậy? Là món ăn và hương vị của chúng ta không tốt sao? Hay là chúng ta tiếp đãi không chu đáo? Cậu có hỏi kỹ nguyên nhân không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT